NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 357

người nhộn nhịp là bọn họ lại chui vào xem, lang thang đến quá Lưu
Li Xưởng mới quay về.

Triệu Diệp nhìn đã khá hơn so với hai tháng trước, không còn u

ám như thế nữa, cậu khoác tay lên vai Trần Tầm nói: “Tại các cậu
cứ đòi đi, cũng có gì hay đâu, vừa hóng gió lạnh, lại còn đắt nữa!”.

“Nôn ra đi! Ông nôn hết ra đi!”. Trần Tầm vỗ lưng cậu ta nói:

“Lúc ăn đâu có thấy ông kêu la gì đâu, ăn xong rồi mới ra đây lèm
bèm!”.

“Nhưng đúng là bây giờ miếu hội không còn hay như trước nữa”.

Kiều Nhiên đứng bên cạnh tiếp lời: “Tớ nhớ là hồi nhỏ tớ còn nhìn
thấy người trồng cây chuối, có lần còn nhìn thấy người cởi trần
nuốt quả cầu lửa, nuốt kiếm gì đó! Rồi còn chiếu phim, nặn tò
he nữa. Bây giờ những trò này gần như thất truyền rồi”.

“Hồi nhỏ tớ cũng có nhìn thấy! Xem chiếu phim ở chùa Long

Phúc, hình như là Tây Du Kí thì phải, hay lắm!”. Lâm Gia Mạt nghe
thấy liền ghé vào góp chuyện: “Tiếc là bây giờ không được xem
nữa, các cậu đều biết vụ cháy ở chùa Long Phúc chứ? Hồi xưa
chùa Long Phúc tấp nập vô cùng! Hồi tớ còn nhỏ, chợ đêm ở đó
không hề thua kém Đông Hoa Môn, nhưng sau vụ cháy đó, các cụ
già đều nói đã chạm vào long mạch, từ đó trở đi bên đó không còn
đông vui nữa”.

“Thôi đừng nói nữa! Nghe các cậu nói mà tớ thấy lạnh cả người!”.

Phương Hồi so vai rụt cổ nói: “Mau lên chỗ kia xem đi, hình như là
ném vòng đấy”.

Mấy đứa liền bu đến, đúng là trò ném vòng thật, điểm gần có

bày mấy món đồ chơi nhựa rẻ tiền, điểm xa thì có những thứ hay
hơn, còn có cả một chú chó bông rất dễ thương. Phương Hồi rất
thích chú chó bông đó, bèn dừng lại nói: “Các cậu tay dày, thử ném

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.