NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 358

xem sao, hình như cũng không khó lắm, biết đâu lại trúng được
một món thì sao?”.

“Đúng đấy! Con cún kia dễ thương thật! Trần Tầm, cậu thử

xem sao!”. Lâm Gia Mạt liền đẩy Trần Tầm vào.

“Ừ! Bọn mình thử xem sao nhé! Đừng để mỗi tớ chơi! Triệu Diệp,

Kiều Nhiên, mau thử đi!”. Trần Tầm đón lấy sấp vòng ông chủ
cửa hàng đưa và chia cho bọn họ, nói.

Ba cậu con trai xếp thành hàng ngang, ngắm vào chú chó đó,

chỉ tiếc rằng bọn họ đã đánh giá thấp nhà buôn tinh ranh, trò
chơi này nhìn thì dễ, thực ra bên trong lại có không ít mưu mẹo. Vòng
nhỏ là một chuyện, lại nhẹ nữa, ném mạnh tay là bay đi rất xa, ném
vào đám đồ chơi ở gần còn tạm được, phía xa sẽ rất khó trúng. Ba
đứa thi nhau ném, kết quả chỉ trúng được một chiếc cốc nhựa, bên
trên có một lớp bụi, vừa cũ và xấu, không ai muốn cầm.

“Các cậu thật là đáng xấu hổ…”. Lâm Gia Mạt xị mặt xuống nói:

“Ít ra cũng phải trúng được con lợn đựng tiền tiết kiệm ở giữa
chứ!”.

“Thế cậu thử đi! Khó lắm! Bọn mình xem xem chỗ nào có bán

con chó đó, nếu mà đứng đây ném, tớ e rằng ném một trăm lần
cũng chẳng ăn thua”. Trần Tầm liền thanh minh.

“Không cần đâu, tớ chỉ thấy hay hay thôi, cũng không nghĩ lại

mất sức như vậy, thôi đi tiếp đi, hình như có trò ném bóng vào rổ
đấy!”. Phương Hồi khua tay nói.

“Ở đâu? Chỗ nào? Trúng sở trường của tớ rồi! Đi thôi! Đi xem

thế nào!”. Vừa nghe thấy đến từ bóng rổ, Triệu Diệp liền hào
hứng hẳn lên và gọi bọn họ đi xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.