NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 366

Nhìn người bình thường nhảy nhót vui vẻ như Triệu Diệp lại khóc

như một đứa trẻ, trái tim Tô Khải thắt lại. Cậu biết trong lúc tràn
đầy hi vọng, tuyệt vọng là một nỗi đau vô cùng cực đoan nhưng
không biết phải làm cách nào. Nỗi đau này không ai có thể gánh hộ
được, mọi lời khuyên nhủ đều không giải quyết được vấn đề gì.
Chính vì thế, cậu chỉ biết vỗ lưng Triệu Diệp, nói nhỏ: “Ừ, thôi, anh
biết rồi”.

Nhưng thực ra Tô Khải không biết rằng, cái mà cậu hiểu chỉ là

một nửa nỗi đau khổ của Triệu Diệp. Một nửa còn lại, chính là Lâm
Gia Mạt, ít nhiều cũng có liên quan đến cậu.

Có lẽ tình cảm không thể tự nhiên nảy sinh hay tự nhiên mất đi.

Nếu không tìm ra lối thoát, có lẽ sẽ chết trong trái tim, mãi mãi
không được bình yên trở lại. Triệu Diệp vốn đã tìm ra lối thoát
trong chuyện giữa cậu và Lâm Gia Mạt. Hôm đó ở miếu hội, việc
ném trúng được năm quả liền đã đem lại cho cậu lòng tin. Tiếng
khen ngợi của mọi người xung quanh và ánh mắt vui mừng của Lâm
Gia Mạt đều khiến cậu cảm thấy mình vẫn có thể trở thành một
người đàn ông mạnh mẽ, có thể ngẩng cao đầu, kiêu hãnh đối mặt
với tất cả. Chính vì vậy, cậu thực sự mong mỏi được chứng tỏ mình
trên sân cúp Nike, chức vô địch này có quá nhiều ý nghĩa đối với
cậu. Thể hiện sự tôn trọng và báo đáp Tô Khải, thể hiện tình cảm
dành cho Lâm Gia Mạt, thể hiện sự kiên trì và khẳng định đối với
chính bản thân cậu, cái nào cũng rất quan trọng, cái nào cũng rất
cần.

Nhưng bây giờ cậu không thể làm được điều gì, cậu chỉ có thể

trân trân ngồi nhìn mà không có cách nào khác. Cú sốc này không
phải chỉ đơn giản là dùng từ hẫng hụt là có thể giải thích, cũng không
thể dùng những ngôn từ khẩn thiết là có thể an ủi. Trên trái tim lạnh
cóng, kể cả ánh nắng rực rỡ, cũng vẫn sẽ cảm thấy lạnh lẽo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.