NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 369

nãy cậu không nhìn thấy, cuối cùng anh ấy mệt đến nỗi không
còn sức để chúc mừng nữa. Trọng tài vừa thổi còi, anh ấy liền nằm
vật ra đất”.

“Tớ vội chạy lên đây, làm sao nhìn được. Nhưng tớ chạy lên đây

cũng vẫn không giải quyết được gì. Trần Tầm, tớ cảm thấy mình
vô cùng thất bại, vừa muốn để Tô Khải giành được chức vô địch,
vừa muốn Triệu Diệp thoải mái hơn một chút, cậu bảo tớ có tham
lam quá không?”. Lâm Gia Mạt úp người xuống bàn, mắt đỏ hoe
nói.

“Đừng nghĩ linh tinh!”. Trần Tầm vỗ vai cô nói: “Nói thật là

chuyện của bọn họ có liên quan gì tới cậu đâu? Cậu đừng cả nghĩ như
vậy!”.

“Cậu không gặp chuyện này nên không thể hiểu tâm trạng của tớ.

Nếu một ngày nào đó cậu và Phương Hồi chia tay nhau thật thì
may ra mới hiểu được. Người xa lạ, cậu có hiểu không? Cho dù trước
đây thân với nhau thế nào, đều chỉ có thể là những người xa lạ mà
thôi”.

Lâm Gia Mạt nghiêng đầu nhìn ra bầu trời trong xanh ngoài

cửa sổ, nước mắt trào ra ở một mắt, sau đó chảy xuống mắt còn
lại, thế giới trước mắt cô dần dần nhòe đi, chỉ còn lại vị đắng
chát của nước mắt.

Trần Tầm liền đứng bật dậy, cậu bước về phía cửa lớp rồi

ngoái đầu lại nói: “Tớ và Phương Hồi sẽ không bao giờ trở thành
người xa lạ đâu! Và chắc chắn tớ cũng sẽ không để cậu và Triệu
Diệp biến thành hai người xa lạ!”.

“Trần Tầm! Cậu đi đâu vậy?”. Lâm Gia Mạt ngồi thẳng người

lên, quệt tay ngang mặt hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.