NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 370

“Triệu Diệp không chơi được thì tớ chơi được! Tớ sẽ đi để giành

lấy chiếc cúp vốn thuộc về cậu ấy và Tô Khải!”. Trần Tầm
khẳng định với giọng rất quả quyết.

Lâm Gia Mạt nhìn theo bóng Trần Tầm, đôi mắt vốn đã thất

thần, đột nhiên lại lóe lên một tia hi vọng. Nước mắt của cô tuôn
nhiều hơn cả ban nãy, nhưng không còn buồn nữa.

“Trần Tầm… cảm ơn cậu… cảm ơn cậu”. Lâm Gia Mạt vừa dụi

mắt vừa nức nở nói.

“Cảm ơn cái gì! Kể từ hôm cậu chuyển đến lớp mình, cùng bọn tớ

ăn cơm, học hành, tan học cùng đi chơi, ngày nào cũng ở gần nhau,
thời gian ở bên nhau còn dài hơn cả thời gian ở bên gia đình. Làm sao
tớ có thể không để tâm đến chuyện của các cậu được?”. Trần Tầm
cười nói: “Cậu đừng khóc nữa, thực ra trước đây tớ đã từng muốn nói
với cậu nhưng vì ngại nên không nói. Cậu có biết không? Cậu mà
khóc là mặt lại đỏ như gấc, cộng với kiểu tóc này của cậu, giống hệt
quả đầu nấm đỏ của Marilyn Monroe, nhìn buồn cười lắm!”.

“Đáng ghét! Có cậu mới giống nấm ấy! À không! Cậu giống

con rùa! Vỏ cứng hơn đá!”. Lâm Gia Mạt liền bật cười, tự đáy lòng cô
vô cùng biết ơn Trần Tầm và cuối cùng cũng đã yên tâm hơn. Cô
tin rằng chỉ cần Trần Tầm muốn làm chuyện này thì nhất định
sẽ làm được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.