NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 372

lóa mắt, làm gì có lỗi với người ta nhé!”. Trần Tầm luôn trả lời
rất hãnh diện rằng: “Làm sao có chuyện đó được! Làm sao có thể
như thế được?”.

Còn trong giai đoạn đó, gần như Lâm Gia Mạt đã bỏ ra mọi nhiệt

huyết tuổi trẻ của mình. So với lúc đầu chỉ vì Tô Khải, hiện giờ cô
có nhiều tình cảm gửi gắm trong đó hơn. Giữa cái được và cái mất,
Lâm Gia Mạt dần dần chín chắn hơn, cái mà cô mong muốn có
được không nhiều, được nhìn thấy vẻ chuyên tâm của Tô Khải trên
sân, được đi cùng với anh đoạn đường dài trăm mét từ cổng trường
đến ngã tư là cô đã thấy vui lắm rồi.

Trên quãng đường chỉ dài trăm mét đó, thỉnh thoảng Tô Khải

cũng nhắc đến Trịnh Tuyết, chính vì thế dần dần Lâm Gia Mạt
đã biết chuyện cuối cùng Trịnh Tuyết quyết định lựa chọn con
đường đi du học nước ngoài và một số ít thủ tục. Có thể nói quá trình
này chính là quá trình Trịnh Tuyết và Tô Khải mỗi lúc một xa nhau
hơn, mỗi lần kể đến đây, cô luôn nhìn thấy vẻ buồn bã thoáng
qua trong mắt Tô Khải. Trong ngày xuân với ánh nắng rực rỡ đó,
dường như cô đã cảm nhận trước được bầu không khí chia tay trước
đám Phương Hồi.

Trịnh Tuyết rất ít khi đến xem Tô Khải chơi bóng, đến giai

đoạn cô chuẩn bị đi, cô không còn đến nữa. Lâm Gia Mạt biết rõ
hơn ai hết, đằng sau chiếc bóng chuyền bóng kiên cường của Tô
Khải chứa đựng tình cảm sâu nặng như thế nào. Tình cảm này tích
tụ thành luồng sức mạnh lớn lao, dẫn dắt đội bóng rổ của trường F,
không ngừng tiến bước trên con đường chinh phục cúp Nike. Chính
vì vậy, trong mỗi lần thắng lợi hoan hô, cô đều vô cùng thương Tô
Khải, thực sự rất thương.

Trường F vượt qua mọi rào cản và vào được bán kết, trận đấu đó

cũng được chơi ở sân trường F. Những chỗ có thể đứng bên ngoài sân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.