NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 402

Kiều Nhiên mỉm cười đón lấy và kẹp rất cẩn thận vào một

cuốn sách, Phương Hồi cầm đoá đinh hương năm cánh trong tay
và chào tạm biệt cậu, Kiều Nhiên vẫy tay, mắt dõi theo cô đến
ngoài hành lang rồi mới chầm chậm quay đầu.

Đóa đinh hương đó đã được cậu giữ gìn rất nhiều năm.

Trần Tầm có mặt ở Ong Bận Rộn, vô cùng sửng sốt khi nhìn

thấy Ngô Đình Đình đang đứng trước cửa. Hôm đó Ngô Đình Đình
mặc chiếc áo vest bó sát người màu đen, cổ áo sơ mi bên trong rất
to, để lộ ra chiếc cổ trắng ngần, cô co ro mỉm cười bước về phía
Trần Tầm nói: “Siêu sao, gớm quá nhỉ! Chưa nổi tiếng đã học
được tính xấu đến muộn rồi! Chỉ khổ thân đội này chạy đến chờ
cổ vũ thôi!”.

“Lo mặc cho ấm rồi hãy nói chuyện! Không biết tối đến lạnh

thế nào à? Không sợ chết cóng à!”. Trần Tầm cau mày đưa áo
khoác của mình ra và nói.

“Cậu lắm điều quá!”. Ngô Đình Đình đón lấy chiếc áo và

khoác lên người, lùi ra sau lưng cậu nhìn một lát, nói: “Bồ cậu đâu?
Sao không đến?”.

“Phương Hồi…”. Trần Tầm ngập ngừng một lát, đá mũi chân

xuống đất nói: “Có việc”.

“Hê! Toi rồi!”. Tôn Đào đứng bên cạnh vỗ tay đánh đét một cái

rồi la lớn: “Sao không nói sớm! Hôm nay Hải Băng cố tình không
đến! Sợ làm cụt hứng”.

“Sao vậy? Có gì đâu? Vẫn sợ cậu ấy à! M.kiếp! Gọi điện thoại

ngay đi! Gọi Hải Băng đến ngay! Lần đầu tiên tôi biểu diễn, thiếu
hắn ta sao được!”. Trần Tầm trợn mắt nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.