NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 411

dung viết trong giáo án. Tiết học hôm đó đúng là rất hay, chỉ có
điều không phải tiết học nào cũng được học như vậy. Tóm lại là rất
sinh động, như lời nhận xét của tổ ngữ văn sau buổi dự giờ “nắm
được trọng tâm giảng dạy, giờ học sôi nổi”.

Sau khi tiễn tất cả các giáo viên trong tổ ngữ văn ra về, cuối

cùng cô Mã cũng đã thở phào, đó là buổi học có hai tiết liền, đến
tiết thứ hai, cô Mã như người trút được gánh nặng, cất hết các
máy móc đó đi, thay bằng giờ giảng văn bình thường. Trung bình
mỗi tuần lớp Phương Hồi viết một bài nhật kí tuần, có hôm bổ
sung thêm một hai bài văn trần thuật hoặc nghị luận theo tiến độ
của bài học. Lần đó đúng lúc lớp học đến phần tiểu thuyết, yêu
cầu của bài là viết tiểu thuyết ngắn. Cô Mã đã giảng sơ qua trọng
tâm của tiểu thuyết, rồi chọn mấy bài viết hay của các bạn trong
lớp, bảo các bận lần lượt lên bục giảng để đọc.

Trong đó có một bài viết của Kiều Nhiên, nhưng đến lượt cậu,

cậu nhất quyết không chịu lên. Cô Mã đang vui, liền cười tủm tỉm
nói: “Kiều Nhiên, cô thấy bài viết của em hay đó chứ. Trong lòng
có tâm sự gì, đọc lên có khi lại có bạn gái nào đó rất thích bài viết
của em!”. Nghe cô nói như vậy, mọi người lại càng hào hứng hơn, đám
con trai hùa vào bắt cậu lên, Kiều Nhiên không thoái thác được,
đành đi lên mà mặt đỏ bừng.

“Một đóa đinh hương, lớp 11(1), Kiều Nhiên”. Kiều Nhiên đọc

tên lớp, tên mình ra mà đầu óc cứ để đâu đâu, bạn bè phía dưới
liền cười rộ lên, cậu ngượng ngùng dừng lại một lát, mãi cho đến
khi cô Mã ổn định lại được trật tự, cậu mới tiếp tục đọc nhỏ cả bài
viết.

“Mỗi khi xuân về, đến mùa đinh hương nở rộ, tôi đều nhớ đến

một người. Người ấy là người đầu tiên khiến tôi cảm nhận được
rằng đinh hương cũng là loài hoa rất đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.