NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 422

19

Triệu Diệp và Lâm Gia Mạt đã nói chuyện với nhau.

Buổi đầu tiên cậu chơi bóng trở lại, sau khi luyện tập xong và đi

lên cầu thang, Triệu Diệp đã gặp Lâm Gia Mạt vừa đến trường. Tựa
như bầu trời vừa mới mưa xong, ánh mắt Triệu Diệp trong ngần,
cậu nâng quả bóng của độ NBA lấy được từ hôm đi miếu hội bằng
tay phải, vừa cười vừa nói với Lâm Gia Mạt: “Mang quả bóng về lớp
hộ tớ được không?”.

Lâu lắm rồi không được nhìn thấy nụ cười của Triệu Diệp, Lâm

Gia Mạt cảm động đến phát khóc, cô không hề ngần ngừ mà đưa
ngay tay ra. Khoảnh khắc họ trao bóng cho nhau như cách một thế
kỉ, cả hai đều không còn nhớ lần trước nói chuyện với nhau tự
nhiên như thế này là từ bao giờ.

Lúc ôm quả bóng lên tầng, Lâm Gia Mạt không nén được lòng

lên thêm một tầng nữa. Để bảo đảm cho học sinh lớp 12 có không
gian yên tĩnh, nhà trường đã sắp xếp cho lớp học của họ nằm ở
trên tầng cao nhất của khu giảng đường. Lớp Tô Khải nằm đối
diện với cầu thang, Lâm Gia Mạt thường lên để nhìn trộm anh qua
cửa sổ đằng sau. Cho dù là chơi bóng hay học bài, vẻ chăm chú của
chàng trai đó đều khiến cô ngây ngất. Thực ra Lâm Gia Mạt rất
hiểu, buổi chập choạng tối hôm đó, Tô Khải đã nói rõ với cô rằng,
anh sẽ không thích cô. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc
Lâm Gia Mạt tiếp tục bày tỏ tình cảm, nói thẳng ra là bất luận thích
ai cũng đều là chuyện của riêng mình, thậm chí có thể nói không
liên quan gì đến người được thích. Nếu Tô Khải có thể lựa chọn việc
chờ đợi Trịnh Tuyết thì Lâm Gia Mạt cũng có thể lựa chọn chờ đợi
Tô Khải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.