NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 425

Nhìn thấy dáng vẻ đó của cô, đám Phương Hồi cũng im lặng trở

lại. Lần này Lâm Gia Mạt rất ngang ngạnh, bắt họ cùng đứng đợi
Tô Khải thi xong cho bằng được, nói là muốn mời mọi người ăn
cơm để chúc mừng. Triệu Diệp cũng không muốn lắm, nhưng vì
hai đứa vừa làm lành với nhau không, cũng ngại không muốn gây
chuyện với cô. Thấy cô căng thẳng như vậy, Triệu Diệp đành phải cúi
đầu cho qua chuyện. Trải qua những chuyện vừa rồi, cậu va Lâm
Gia Mạt đã chín chắn hơn, cái gọi là chín chắn, cũng chỉ là biết
chịu đựng nỗi khổ hơn.

Dường như tiếng chuông báo hiệu bài thi kết thúc đã kêu gọi

hồn của tất cả mọi người, đám đông ùa ra trước cổng, ai cũng
nghển cổ chờ đợi. Lâm Gia Mạt đứng đầu tiên, mắt mở thật to tìm
kiếm bóng Tô Khải.

Một lát sau, Tô Khải bước ra và nhìn thấy Lâm Gia Mạt đang

đứng trước đám đông ra sức vẫy tay gọi cậu, bước chân cậu chợt
khựng lại. Cho dù thế nào, sau khi hiểu được suy nghĩ của nhau, sẽ
không thể bình thản như trước được nữa.

“Gia Mạt, sao em lại đến đây?”. Tô Khải bước đến trước mặt

Lâm Gia Mạt hỏi: “Hôm qua ti vi nói là không cần phải đến chầu
trực mà?”.

Ánh mắt Lâm Gia Mạt thoáng qua vẻ thất vọng, cô ngẩng đầu

lên cười gượng nói: “Không phải đã nói từ trước là thi xong sẽ ăn
mừng cho anh đó sao?”.

“Đúng đó!”. Trần Tầm vội chạy tới xoa dịu: “Bọn em cũng chỉ

tìm cái cớ để tụ tập cho vui thôi. Anh thi thế nào?”.

“Cũng tạm, thì chỉ có như vậy, biết làm thế nào?”. Tô Khải cười

cười nói: “Tôi đoán là mọi người không chịu yên được mà, nói là chúc
mừng tôi, thực ra là định ăn trực đúng không!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.