NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 53

Phương Hồi cúi đầu cười, thu dọn rồi bắt đầu lại từ đầu. Cô

hết sức chăm chú, mang hết màu nước, bút vẽ ở nhà đến, đầu
tiên là phác thảo lên giấy bằng bút chì, sau đó lại ghi chú hình ảnh
rất quy cách. Vì sợ bị phai màu nên ngay cả nước rửa bút lông
Phương Hồi cũng thay liên tục.

Do Triệu Diệp quấy rối, cộng với việc Tiểu Thảo và Hà Sa ngồi

bên cười nói, chuyện trò rôm rả, Trần Tầm và Kiều Nhiên bàn
chuyện liên hoan tết Trung Thu, nên mặc dù người nhiều nhưng
chẳng ai giúp gì được cô cả. Thế nên đến cuối ngày, mới chỉ vẽ
xong bản phác thảo.

Tình hình ngày thứ hai cũng không khá hơn được bao nhiêu. Đến

ngày thứ ba, Triệu Diệp và Tiểu Thảo đã bỏ cuộc, Kiều Nhiên thì bị
cảm, Phương Hồi khuyên mãi cậu mới chịu về nhà, vì có việc nên
Hà Sa chỉ ở lại đến sáu giờ rồi về. Cuối cùng, chỉ còn lại Trần
Tầm và Phương Hồi.

Mùa thu trời tối sớm, Trần Tầm bật hết đèn trong lớp học.

Dưới ánh đèn sáng rực, Phương Hồi khom người trước bàn vẽ,
chiếc bóng nhỏ của cô in hình xuống trang giấy. Sân trường vắng
vẻ, trong phòng chỉ có tiếng bút, tiếng tẩy cọ sát trên giấy, Trần
Tầm ngồi trên ghế bên cạnh, lặng lẽ nhìn Phương Hồi tô màu.

Có lẽ do ít chuyện trò nên cậu chăm chú theo dõi từng động tác

nhỏ của Phương Hồi. Ví dụ cô gạt tóc ra sau tai bằng mu bàn tay,
hoặc cô gạt nhẹ bụi tẩy bằng đầu ngón tay, hoặc cô cúi đầu xuống
nói chuyện. Trần Tầm rất thích nhìn cô làm như vậy, mặc dù nếu
cũng giống Tiểu Thảo, buộc tóc đằng sau, phùng mang thổi bụi tẩy
đi, mỉm cười, vừa vẽ vừa nói chuyện cũng rất dễ thương, nhưng cậu
thích vẻ nhẹ nhàng, đặc biệt của Phương Hồi hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.