NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 63

6

Phương Hồi nói trời xui đất khiến thế nào mà cô đã ở lại.

Hôm đó Trần Tầm đã khiến cô nảy sinh ảo giác, có lẽ là do bề

dày lịch sử của Đông Hoa Môn, nó đã trải qua mấy đời nhân duyên
rồi, thế nên cô cũng cảm thấy mờ ảo. Cô cười và nói rằng lúc đó
tự nhiên cô lại nhớ đến lời thoại trong bộ phim Đại thoại Tây du

(1)

,

giữa nắng chiều, cô tưởng rằng cậu bạn đưa tay về phía cô này sẽ
cưỡi mây hồng đến đón cô như trong phim.

Còn tôi thì nghĩ, đó chỉ là phút rung động đầu đời của họ mà

thôi.

Trận đấu ngày hôm đó lớp (1) thắng giòn giã, Trần Tầm đá

vào 5 quả, Kiều Nhiên cũng đá vào một quả - nhưng là đưa bóng vào
lưới nhà.

Ngoài Kiều Nhiên ra, các cậu bạn khác đều rất phấn khởi,

Tiểu Thảo hãnh diện đi qua trước mặt đám con gái lớp (5), tay ôm
năm chai nước ngọt Sinkist, nói là phải ăn mừng.

Còn Phương Hồi thì đã hết hứng từ lâu, cô chỉ mong lát nữa

được âm thầm đi xe bus về nhà, vì nắng chiều đã tắt, trời mỗi
lúc một tối.

“Cậu sốt ruột rồi phải không?”. Trần Tầm bước đến chỗ

Phương Hồi nói: “Về nhé!”.

“Ừ… không cần đâu… tớ về với Triệu Diệp cũng được, tiện

đường mà”. Phương Hồi cúi đầu xuống nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.