NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 98

“Phương Hồi là lớp phó tuyên truyền của lớp mình”. Cô Hầu

Giai giới thiệu.

Lâm Gia Mạt liền mỉm cười và nói chào bạn, Phương Hồi ngước

mắt nhìn, cô vô cùng bất ngờ khi phát hiện ra rằng cô bạn đó rất
xinh xắn.

“Phương Hồi, em về lớp và bảo Trần Tầm lên giáo vụ khiêng

một bộ bàn ghế. Tổ 5 vẫn thiếu một bạn nữa đúng không? Kê bàn ở
tổ 5 nhé, chuyển bàn thứ ba ra, mỗi người lùi ra sau một chút, một lát
cô và bạn sẽ lên”.

“Dạ vâng”.

Phương Hồi vâng dạ rồi đi ra, lúc ra đến cửa quay đầu lại,

Lâm Gia Mạt lại mỉm cười rất tươi với cô.

Trong mắt tôi, nếu không có điều bất thường gì lớn thì có lẽ

các nữ sinh hai mươi mấy tuổi đều xinh xắn, tục ngữ nói, không có
cô gái xấu, chỉ có cô gái lười. Nhan sắc bình thường không sao cả,
biết trang điểm cũng được gọi là mĩ nữ. Không biết trang điểm
không sao cả, dáng người đẹp cũng được gọi là mĩ nữ. Dáng người
không đẹp không sao cả, biết cách ăn mặc cũng được gọi là mĩ nữ.

Tuy nhiên, hồi mười mấy tuổi thì không phải như vậy, dù dáng

người bạn hình chữ S hay thon thon hình vại, thoai thoải hình chum
thì đều bị cuộn trong bộ đồng phục rộng thùng thình của trường.
Tất cả mọi người đều để một kiểu tóc quê như nhau, không được ép
thẳng cũng không được nhuộm tóc, make up thì lại càng không thể.
Kem dưỡng da toàn dùng của hãng Yumeijing hay Haiermian, thoa
khắp mặt rồi lại bôi vào tay, còn Clinique, Estee lauder, dưỡng
mắt gì đó, chẳng nghe thấy bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.