NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 137

Chiêu?”.

“Tớ là Trần Tầm, sao cậu lại biết tên tớ?”. Trần Tầm đặt ba

lô lên bàn hỏi.

“Trên giường đều có dán tên mà! Cậu ngủ tầng dưới của tớ”.

Tống Ninh leo xuống, lúc đi qua Lâm Gia Mạt liền gật đầu chào
cô.

“Cậu không dậy đêm chứ?”. Trần Tầm cười hỏi.

“Trẻ trung, thận khỏe, không sao!”. Tống Ninh thụi một quả

đấm vào thắt lưng Trần Tầm, Trần Tầm cũng là người dễ bắt
quen, không ngại ngùng mà đùa với cậu ta ngay.

Tiễn ba mẹ về rồi, Cao Khả Thượng bước vào phòng nói: “Tôi

không thể chịu nổi mẹ tôi, nói nhiều kinh khủng! Đã bảo là để tôi
đến trường nhập học một mình thì không chịu! Haizz! Trần Tầm,
tôi hâm mộ cậu thật đấy, không có mẹ đi theo, nhưng có người yêu
đi cùng!”.

Trần Tầm nhìn Lâm Gia Mạt cười, Lâm Gia Mạt đỏ bừng mặt

hậm hực nói: “Cậu cười cái gì! Tớ đâu phải là người yêu của cậu ấy,
cành cao như vậy, tớ đâu dám trèo”.

“Ui cha, tôi đâu có dám mơ cao đến ngài! Ngài có chịu cho tôi cơ

hội đâu!”. Trần Tầm nói với vẻ tiếc nuối.

“Giờ tớ cho cậu cơ hội, cậu có dám trèo không?”. Lâm Gia Mạt

lườm cậu ta một cái nói.

“Cậu ta không trèo thì để tớ trèo! Cho tớ địa chỉ liên lạc với cậu

được không? Tên, điện thoại kí túc xá, điện thoại di động gì đó ấy”.
Tống Ninh lại gần nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.