NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 17

nhà Kiều Nhiên, vừa chơi vừa trò chuyện, mãi đến nửa đêm mới
ngủ.

Chính vì bị cảm nên ngày hôm sau Phương Hồi mới đến muộn,

cô bước đi trên hành lang vô cùng yên tĩnh mà lòng thấy thấp thỏm
không yên, bèn vội ngó vào cửa sổ xem. Vừa nhìn là thấy lo, bạn bè
đang ngồi học rất nghiêm túc. Phương Hồi vội chạy đến cửa lớp
tự nhiên A, bấm bụng hô: “Thưa cô em đến rồi ạ”.

Ánh mắt của bạn bè trong lớp liền đổ dồn về phía Phương

Hồi, căng thẳng quá cô liền cúi đầu xuống, cô giáo đứng trên bục
giảng lạnh lùng giở sổ điểm ra hỏi: “Cô là Phương Hồi đúng
không?”.

“Dạ vâng ạ”. Phương Hồi gật đầu.

“Trong lớp chỉ có một mình cô là con gái không đến báo danh!”.

Cô giáo cau mày nói: “Cô vào ngồi ở ghế trống đằng kia đi! Tại
sao ngày đầu tiên của năm lớp 12 đã đến muộn hả? Trần Tầm và
Kiều Nhiên cũng ở lớp (1) cũ của cô đúng không? Cô Hầu không
thông báo với các cô cậu hay là thế nào? Chỉ còn thiếu ba cô cậu
nữa thôi. Lớp cuối cấp rồi mà còn chểnh mảng như vậy sao được?
Với thái độ như các cô các cậu, liệu có thi được trường điểm không?
Có phải hiện giờ Bộ giáo dục đều đề cao “giảm tải” nên các cô các
cậu không lo nữa đúng không? Tôi nói cho các cô các cậu biết nhé,
“giảm tải” cũng không đến lượt các cô các cậu, chỉ cần vẫn còn thi
đại học thì các cô các cậu đều không thể nhàn nhã đủng đỉnh được.
Đến lúc đó không đủ điểm nguyện vọng một, ai còn quan tâm đến
cái “giảm tải” hay không “giảm tải” hả? Với tôi, thi đại học là quan
trọng hơn cả!”.

Từ nhỏ đến lớn, Phương Hồi chưa bao giờ bị cô mắng như tát

nước vào mặt như vậy, lúc đó thực sự chỉ muốn có lỗ nẻ để chui

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.