NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 191

“Tớ cũng không biết... tớ chưa nghĩ, cậu bảo tớ nên nói gì? Lâu

lắm không gặp? Anh sống thế nào? Anh vẫn khỏe chứ?”. Ngô
Đình Đình cau mày nói: “Sao tớ cảm thấy cứ giả tạo thế nào ấy
nhỉ!”.

“Không, rất đậm đà tình cảm, trong phim ảnh, nam chính nữ

chính lâu ngày gặp lại đều nói thế mà!”.

“Nhưng cậu nghĩ tớ là nữ chính ư?”. Ngô Đình Đình cười nói:

“Thực ra câu đầu tiên mà tớ cần hỏi sau khi gặp anh ấy là anh còn
nhớ em là ai không?”.

“Đừng nghĩ quẩn nữa”. Trần Tầm che mắt cô nói: “Chợp mắt

một lúc đi, nếu không ngày mai mắt thâm xì đó, kể cả Bạch Phong
có nhớ cậu thì cũng không nhận ra được, để tớ thức theo dõi cho”.

“Ừ”. Ngô Đình Đình ngập ngừng một lát rồi lại nói tiếp: “Cậu

tưởng tớ còn có mơ ước gì cao xa ư? Tớ chỉ muốn gặp trực tiếp để
nói với anh ấy rằng, anh ấy không giết người, có thể sống một
cách quang minh chính đại trên thế gian này”.

Trần Tầm cảm thấy lòng bàn tay mình đã ướt, cậu ôm chặt cô

gái trong lòng mình, ngửa mặt lên bầu trời đêm không nhìn thấy
sao của Bắc Kinh và thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.