NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 193

Trong đôi mắt ấy không hề lộ ra vẻ vui mừng hay sợ hãi, dường

như tất cả mọi thứ đã hòa tan trong đó, Bạch Phong lạnh lùng trả lời
với giọng điệu lạ lẫm.

Thang máy phát ra tiếng keng, Bạch Phong giằng ra khỏi tay

Ngô Đình Đình rồi bước vào trong. Đám Trần Tầm cũng đã đến
nơi, Đường Hải Băng nhìn thang máy đang đi lên hỏi: “Sao rồi? Có
phải Bạch Phong không?”.

“Đúng anh ấy mà! Chắc chắn là anh ấy!”. Ngô Đình Đình

bấm nút thang máy nói: “Anh ấy không thừa nhận, nhưng tớ dám
khẳng định là anh ấy. Chắc anh ấy tưởng cảnh sát phái bọn mình
đến đây, tớ phải lên tìm mới được! Tớ phải nói với Bạch Phong...”.

“Đình Đình, cậu đợi lát đã! Cậu chắc chắn người đó là Bạch

Phong ư?”. Trần Tầm hạ thấp giọng kéo tay cô nói.

“Không phải cậu cũng đã nhìn thấy đó sao? Cậu bảo đó không

phải là Bạch Phong ư?”. Ngô Đình Đình xúc động nói.

“Tớ biết, nhưng ít nhất là cậu phải biết rõ cậu ta dừng lại ở

tầng nào đúng không?”. Trần Tầm đỡ vai cô nói.

Ngô Đình Đình vội vàng ngẩng đầu lên xem, màn hình thang

máy dừng lại ở tầng 12.

Mấy đứa lên tầng, hành lang rất yên tĩnh, cả đám cũng không

dám lên tiếng mà chỉ đứng trong thang máy. Trần Tầm quay sang
nói với Đường Hải Băng: “Bọn mình đừng canh chừng ở một tầng,
một là mục tiêu quá lớn dễ bị người của khách sạn đuổi ra ngoài, hai
là chưa chắc Bạch Phong đã ở tầng này, có khi cậu ta lại sợ bọn
mình bám đuôi nên cố tình đỗ thang máy ở tầng này, sau đó lên
tầng khác hoặc xuống tầng khác. Thôi thế này vậy, Hải Băng lên
tầng 13, Dương Tình lên tầng 11, tất cả đều canh chừng ở cổng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.