NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 209

“Vớ vẩn! Các ông nghĩ xấu tôi sau lưng như vậy hả!”. Trần Tầm

cầm chiếc máy cạo râu tự động lên nói: “Hỏi thật nhé, hai ngày vừa
rồi không điểm danh chứ?”.

“Không điểm danh? Không thiếu buổi điểm danh nào!”. Tống

Ninh trợn mắt lên nói: “Giờ kinh tế chính trị ngày đầu tiên điểm
danh, giờ vi tích phân ngày thứ hai gọi cậu trả lời câu hỏi. Tôi thấy
thương ông nên đã đứng lên trả lời thay ông, nhưng vì bình thường
tôi học kém, trả lời hồi lâu chỉ làm trò cười cho thiên hạ, râu ông nọ
cắm cằm bà kia. Thầy giáo thất vọng quá liền nhìn vào danh
sách lớp gọi ngay tên tôi bắt bổ sung! May mà đại ca nhạy bén, đứng
dậy trả lời hộ. Thế nên ông phải nhớ là lần sau trong giờ vi tích
phân, tôi là ông, đại ca là tôi, ông là đại ca!”.

“Cảm ơn, cảm ơn nhé! Nếu cuối kì tôi qua được môn vi tích

phân thì chắc chắn sẽ mời các ông đi ăn!”. Trần Tầm cười nịnh
nói: “Hai ngày qua Phương Hồi có gọi điện cho tôi không?”.

“Không. Haizz, rốt cuộc là ông đi đâu hả? Lẽ nào lại có 43 nữa

chăng?”. Tống Ninh liếc cậu hỏi.

“Vớ vẩn! Quay về sẽ kể với các ông sau, tôi phải đi tìm Phương

Hồi đã”.

Trần Tầm lấy ví tiền, chìa khóa rồi ra khỏi phòng, ra đến

cửa cậu lại đứng lại, lấy từ trong ví tiền ra một tờ năm hào và ngoái
đầu lại hỏi: “Cao Thượng, lần trước ông bảo cái nhẫn gấp bằng
tiền được gấp thế nào nhỉ? Gấp hộ tôi một cái với!”.

Tống Ninh liền cười nói: “Ông cũng lãng tử gớm nhỉ!”.

Trần Tầm hẹn gặp Phương Hồi ở dưới sân rồi đến vườn cây

của trường. Nét mặt cô vẫn bình thản, Trần Tầm liền kéo cô và nói
với vẻ biết lỗi: “Anh xin lỗi, ngày hôm qua thật sự quá kinh khủng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.