NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 238

“Nghe bọn họ nói hay nhưng thực ra cũng chẳng có gì”. Phương

Hồi liền đứng dậy nói: “Tớ sang phòng Gia Mạt chơi đây”.

“Ừ. Phương Hồi, tớ nghĩ cậu nên nói chuyện cho rõ ràng với

Trần Tầm”. Lí Kì khuyên bạn.

Phương Hồi sang tìm Lâm Gia Mạt, nhưng cô không có trong

phòng, bạn bè cùng phòng nói Tống Ninh hẹn Lâm Gia Mạt ra
ngoài, vừa nói bọn họ còn gợi ý hỏi Phương Hồi, rốt cuộc hai người
có quan hệ gì, liệu có phát triển thành người yêu của nhau hay không.

Phương Hồi lắc đầu đi ra, cô thực sự không biết bọn họ đã

yêu nhau hay chưa, mặc dù học cùng trường với Lâm Gia Mạt, nhưng
bọn họ đã không còn ở bên nhau hàng ngày như thời cấp ba nữa.
Lâm Gia Mạt tham gia hội sinh viên của khoa, bình thường rất bận
rộn, thỉnh thoảng đi ăn cùng nhau, gần như một nửa số người gặp ở
đường đều chào cô, còn Phương Hồi thì chỉ quen sơ sơ với bạn bè
cùng lớp. Phương Hồi lẻ loi loanh quanh trong trường và cảm thấy
vô cùng hụt hẫng, cô có cảm giác rằng lời hứa mãi mãi không bao
giờ xa nhau của bọn họ khi tốt nghiệp đã trở thành cột mốc để họ
tỏa đi bốn phương tám hướng, chỉ có mình cô còn ngờ nghệch cố
thủ ở đó và không chịu rời đi.

Theo như cách nói hiện tại thì Phương Hồi không tiến cùng thời

đại và ở thời điểm đó, cô chỉ là một đứa trẻ ngốc nghếch yêu quá
dại khờ.

Không có việc gì để làm nên Phương Hồi đã vào phòng máy để

check email, đúng là không nằm ngoài dự đoán, trong mấy lá thư,
nổi bật nhật nhất là tên của Kiều Nhiên. Sau khi sang Anh, tuần
nào Kiều Nhiên cũng viết cho Phương Hồi một lá thư, trong thư
cũng không viết gì nhiều, cùng lắm là hỏi thăm cộng với viết sơ
qua về tình hình của mình, thỉnh thoảng còn gửi kèm một hai tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.