NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 239

nh. Lần nào câu cuối cùng trong thư cậu đều hỏi: “Mọi chuyện

của cậu có ổn không? Chúc cậu mọi điều tốt lành và mong sớm
nhận được hồi âm của cậu”. Phương Hồi thường viết về những
chuyện xảy ra trong trường, cũng thường nhắc đến Trần Tầm và
Lâm Gia Mạt, nhưng lần này, khi đọc đến câu “Mọi chuyện của cậu
có ổn không? Chúc cậu mọi điều tốt lành và mong sớm nhận được
hồi âm của cậu”, Phương Hồi chỉ đánh được chữ “ổn” rồi không
thể viết thêm được gì nữa, cô gục xuống bàn phím và khóc nức nở.

Cô không ổn, không gì tệ hơn thời điểm này.

Tống Ninh hẹn Lâm Gia Mạt đi ăn cơm riêng, lí do của cậu rất

kì cục, thời tiết đã chuyển lạnh, cùng đi ăn bữa cơm cho ấm lòng,
để tăng thêm nhiệt độ cho tình cảm.

Hai người gọi một nồi lẩu nhỏ, dưới tác dụng của cồn, nước canh

sôi sùng sục. Tống Ninh nhìn Lâm Gia Mạt đang gắp miếng tiết
mà không hề tỏ ra ngại ngùng bèn cười nói: “Tớ thích vẻ đẹp hùng
hổ, bất chấp tất cả của cậu”.

“Cảm ơn! Người đẹp dù bất chấp đến đâu cũng vẫn là người

đẹp! Tớ khá thích những chàng Đông Gioăng luôn coi trọng bản
thân”. Lâm Gia Mạt phồng má thổi cho hết nóng nói.

“Có phải tớ đã làm cậu thất vọng không?”.

“Khá thất vọng”. Lâm Gia Mạt trả lời thành thật.

“Thế tớ mời cậu ăn cơm, cậu nhận lời vui vẻ thế để làm gì?”.

Tống Ninh giả vờ nói với vẻ đau đớn.

“Không ăn thì thiệt thôi, hơn nữa tớ cũng không biết cách từ

chối, trước đây có bài học đau đớn rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.