NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 275

như hồi Phương Hồi đến bên cậu, khi ra đi cô cũng lặng lẽ, âm
thầm.

Thực ra không phải Trần Tầm không thể tìm thấy cô, nhưng

cậu không dám, không biết tại sao cậu không thể đối mặt với cô gái
mảnh khảnh có đôi mắt đượm buồn đó. Cứ nghĩ đến Phương Hồi
cậu lại cảm thấy tim mình đau nhói, thỉnh thoảng gặp trong sân
trường, nhìn thấy bóng cô vội vã tránh mặt, Trần Tầm thấy
buồn vô cùng. Cậu cảm thấy giữa họ có cái gì đó chưa kết thúc, ít
nhất là phải nói chuyện với nhau một lần, kể cả từ nay trở đi làm
người xa lạ cũng phải đích thân nói lời tạm biệt. Nhưng Phương Hồi
không cho cậu cơ hội này, cô tự mình lựa chọn phương thức kết thúc
của họ, để Trần Tầm luôn cảm thấy trăn trở trong lòng. Bao nhiêu
năm qua, nói vẫn rất yêu là giả tạo, nhưng nếu nói không quan tâm
gì nữa cũng là giả.

Không có Phương Hồi, Trần Tầm và Lâm Gia Mạt lại gần

nhau hơn, vì cậu muốn biết chuyện của Phương Hồi, qua Lâm Gia
Mạt, cậu còn biết được ít nhiều thông tin. Và những thông tin này
thường khiến cậu đau lòng hơn, ví dụ cô gầy thế nào, sống khép
mình thế nào, buồn bã thế nào, tội nghiệp thế nào... Dùng tính
từ tội nghiệp khiến cả Trần Tầm và Lâm Gia Mạt đều vô cùng
buồn. Họ không muốn thương hại Phương Hồi, ngược lại đều
muốn nhìn thấy dù chỉ có một mình, Phương Hồi cũng vẫn sống

n. Nhưng ông trời không chiều lòng người, mỗi ngày Phương Hồi

một tiều tụy hơn, dường như gió thổi là bay.

Trái với vẻ ảo não của Phương Hồi, thời gian đó, Thẩm Hiểu

Đường vô cùng rạng rỡ, xinh đẹp. Cô và Trần Tầm rất hợp nhau, ở
bên nhau, hai người không thiếu chuyện gì để nói. Không giống với
vai trò người lắng nghe như Phương Hồi, bản thân Thẩm Hiểu
Đường cũng là một người tâm sự, cô và Trần Tầm đã thành đôi,
không thể thiếu những câu chuyện cười đùa tranh cãi, thỉnh thoảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.