NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 276

họ cũng cãi nhau. Nhưng không giữ kín trong lòng như Phương Hồi,
anh một câu em một câu, nói một lúc là làm hòa.

Trần Tầm nói thời gian đó cậu và Thẩm Hiểu Đường ở bên nhau

rất vui vẻ, cậu cũng thực sự thích Thẩm Hiểu Đường, muốn đến
với cô. Nhưng vì sự tồn tại của Phương Hồi mà niềm vui không thể
tận hưởng hết mình. Giống như việc trước ngày thi có buổi liên
hoan, cho dù chơi vui đến đâu, trong lòng vẫn không thấy yên tâm.

Trần Tầm cũng đã nói chuyện này với Tống Ninh ở phòng,

Tống Ninh liền liếc cậu một cái và nói: “Tôi nói thật là ông được
voi đòi tiên! Đứng núi này trông núi nọ! Ông yên cầu cũng cao quá
đấy. Vừa muốn tận hưởng hạnh phúc ngọt ngào với 42, đồng thời
lại muốn gương vỡ lại lành với 41. Ông nghĩ gì vậy hả?”.

“Thế nào là gương vỡ lại lành! Tôi chỉ muốn Phương Hồi được

sống vui vẻ một chút, chuyện gì cũng giấu trong lòng, tôi sợ cậu ấy
ốm mất”. Trần Tầm rầu rĩ nói.

“Thế nên mới nói là ông chỉ muốn được sống yên ổn với 42,

còn 41 thì vẫn sống vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Tôi nói
cho ông biết nhé, không thể được đâu! Ông là người biết rõ hơn tôi
làm thế nào mới có thể giúp Phương Hồi sống vui vẻ. Vì cậu ấy
rất yêu ông nên mới như vậy, nếu muốn cậu ấy vui vẻ trở lại thì
trừ phi ông và cậu ấy gương vỡ lại lành. Nhưng ông có làm được
không? Không làm được đúng không? Không làm được thì ông đừng
có mơ hão nữa! Không thể có cái gọi là đẹp cả đôi đường đâu, nếu
ông cứ nhất quyết muốn làm như vậy thì chỉ có thể khiến cả hai
cùng thương tích đầy mình thôi”. Tống Ninh tưng tửng nói.

“Thế ông bảo tôi không cần phải để ý đến Phương Hồi nữa

ư

?”. Trần Tầm thắc mắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.