NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 281

đúng, nhưng cô không thể làm chủ được bản thân mình một cách lí
trí như vậy, cô luôn có cảm giác rằng có cái gì đó đang dày vò cô và
dày vò cả người khác.

Thấy Lâm Gia Mạt không nói gì, Tống Ninh tưởng cô đã hiểu ra

vấn đề, bèn cười rồi kéo cô, nói: “Nói nhiều quá tớ cũng khát
nước rồi, thôi đi ăn với tớ nhé! Tớ mời cậu, cậu thích ăn cơm cari
hay mì?”.

“Tớ không đi đâu”. Lâm Gia Mạt giằng ra khỏi tay cậu và nói:

“Trần Tầm có việc không có nghĩa rằng tớ phải đi ăn cùng cậu, tớ
muốn về xem đĩa Mưa sao băng, tớ không tin, không có Đạo Minh
Tự thì tớ không tìm được một anh như Hoa Trạch Loại! À, trong phim
có một câu thoại tớ cho là rất kinh điển: ‘Nếu lời xin lỗi có tác dụng
thì còn cần đến cảnh sát làm gì’, thế nên tớ không nói với cậu hai
từ đó nữa, bye bye”.

Lâm Gia Mạt vẫy tay rồi bước đi, Tống Ninh đứng sau lưng cô

vừa tức vừa buồn cười, rồi cậu gọi với theo: “Ê! Tớ không hơn anh
chàng Miếu Hoa gì đó à?”.

“Cậu hả?”. Lâm Gia Mạt ngoái đầu lại cười nói: “Cùng lắm chỉ là

mấy vai vô danh tiểu tốt thôi, tu luyện thêm 100 năm nữa đi!”.

Tống Ninh nhìn theo bóng cô, cau mày như đang suy tư gì đó.

Không rủ được Lâm Gia Mạt, Tống Ninh đành phải đi ăn một

mình, lúc cậu về đến phòng, Trần Tầm và Thẩm Hiểu Đường đã
ra ngoài, Cao Thượng đang vừa xem phim Chị Mã nhàn cư vừa cười,
Vương Thâm Chiêu đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị lên phòng tự học.

Nhìn cuốn vở trong tay Vương Thâm Chiêu, Tống Ninh mới

chợt bừng tỉnh: “Đại ca, vở môn kinh tế chính trị đúng không? Cho
em mượn em photo một bản nhé?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.