NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 283

“Hóa ra hắn ta chuẩn bị từ lâu rồi hả! Thảo nào ngồi xem ti vi

nhàn nhã thế! Tôi cũng không ngồi 888 với các ông nữa mà đi
photo vở đây!”.

Tống Ninh đến cửa hàng photo nhỏ ở cổng trường phía Đông,

mỗi lần đến cuối học kì, công việc làm ăn của cửa hàng rất phát,
người thì photo vở, kẻ thì photo đề thi, thậm chí có người còn in tài
liệu thành các tờ giấy nhỏ để quay bài, từ xa đã nhìn thấy mọi
người xếp thành hàng dài. Những sinh viên bình thường không chịu
học hành tử tế, đến lúc này mới vận hết nội công, thậm chí miệt
mài ôn bài thâu đêm suốt sáng ngoài hành lang dưới ánh đèn nhà vệ
sinh hoặc đèn trong sân trường, không mong xuất sắc chỉ mong đạt
điểm trung bình, không mong được tuyển thẳng lên cao học mà chỉ
mong được tốt nghiệp ra trường.

Cho dù ranh ma đến đâu Tống Ninh cũng không có cách nào để

chen ngang, đành ủ dột xếp vào cuối hàng. Cậu vừa đứng vào thì
mắt chợt sáng lên vì nhìn thấy một chiếc bóng mảnh dẻ quen
thuộc xếp trước mặt mình. Cậu hào hứng bước đến, vỗ vai người đó
một cái rồi nói: “Hê, Phương Hồi! Lâu lắm rồi không gặp cậu!”.

Phương Hồi liền quay đầu lại, nhìn thấy Tống Ninh bèn nở

một nụ cười miễn cưỡng. Cô vốn không thân với đám bạn cùng
phòng của Trần Tầm, sau khi chia tay với cậu, ít nhiều cũng thấy
ngại ngùng, vì thế song song với việc phải tránh mặt Trần Tầm,
gần như cô cũng cắt đứt mọi quan hệ với những người xung quanh
cậu.

Tống Ninh lại không tỏ ra khách khí gì mà vui vẻ đứng bên cạnh

cô, nhìn cuốn vở vi tích phân trong tay Phương Hồi rồi hỏi: “Cậu
cũng photo vở hả? Tớ cứ tưởng cậu là sinh viên chăm chỉ không bao
giờ đi học muộn, lúc nào cũng ngồi ở hàng ghế đầu cơ!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.