NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 285

“Sao lại không phải? Cậu ấy trực tiếp nói với tớ mà, hôm đó ăn

cơm…”. Phương Hồi nhớ lại chuyện cũ, bất giác dừng lại một lát,
cảm giác đau đớn, xót xa trong lòng khiến cô rơi vào trạng thái thẫn
thờ, rồi cô lại nói tiếp: “Tóm lại chắc chắn là cậu mà”.

“Không phải thật mà”. Tống Ninh cũng dừng lại, dường như phải

hạ quyết tâm rất lớn mới nói được tiếp: “Đằng nào thì cậu và
Trần Tầm cũng chia tay nhau rồi, tớ cũng không giấu cậu nữa,
thực ra người mà Gia Mạt mơ thấy ngày hôm đó là… Trần Tầm…”.

Nét mặt Phương Hồi liền sững lại, cô nhìn chằm chằm vào

Tống Ninh, tựa như cậu vừa nói câu gì đó vô cùng khó tin, một lúc
lâu sau cô mới run rẩy nói: “Không thể! Cậu đừng nói linh tinh, rõ
ràng là cậu ấy… rõ ràng là cậu ấy…”.

“Tớ không nói linh tinh đâu! Đó là điều mà Gia Mạt đã nói trực

tiếp với tớ, hơn nữa Trần Tầm cũng biết. Phương Hồi, cậu đừng
làm như vậy. Tớ biết chắc chắn cậu rất buồn, nhưng sự thật là
như vậy, cậu buộc phải đối mặt. Cậu là cô gái tốt bụng, bọn tớ đều
muốn cậu được sống vui hơn. Nhưng tớ cho rằng giấu giếm mọi
chuyện với cậu là không công bằng, đây cũng không phải là cách giải
thoát gì hay cả. Tớ chỉ…”.

Thấy ánh mắt Phương Hồi mỗi lúc một vô hồn hơn, sắc mặt

mỗi lúc một nhợt nhạt hơn, cuối cùng Tống Ninh không nỡ lòng
nói tiếp nữa.

“Ừ, cảm ơn cậu, bye bye”. Phương Hồi bắt đầu nói chuyện

không đầu không cuối, cô thẫn thờ vẫy tay chào Tống Ninh rồi
ôm cuốn vở về phòng.

Tống Ninh nhìn theo cô bằng ánh mắt lo lắng, nhưng cậu

không đi theo mà lẩm bẩm nói hết câu đang nói dở ban nãy: “Tớ chỉ
nói cho cậu biết trước bọn họ mà thôi…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.