NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 291

nói với anh, đừng giấu trong lòng, như thế không ổn đâu. Anh sẽ
nghe hết”.

“Việc gì phải nói với ông! Ông là cái đếch gì!”. Triệu Diệp cầm

chiếc cốc choảng vào Trần Tầm, Trần Tầm nghiêng đầu sang
một bên, chiếc cốc lướt qua mặt cậu rồi đập vào bức tường sau
lưng cậu, tiếng thủy tinh vỡ tan đã châm ngòi cho cơn thịnh nộ giấu
trong sự im lặng từ lâu. “Tại sao ông lại bỏ rơi Phương Hồi? Tại sao
ông lại lằng nhằng với Lâm Gia Mạt! Bắt cá N tay mà giờ ông còn
vỗ ngực ra vẻ ta đây là người tốt à! Thôi đừng giả vờ giả vịt nữa!”.

“Ông coi đi! Đây chính là cô bạn mà năm xưa ông nói ông thích

nhất!”. Triệu Diệp kéo Phương Hồi đang ngồi ủ rũ bên cạnh rồi
lại vỗ vào ngực mình nói: “Đây chính là ông bạn mà năm xưa ông bảo
là thân nhất! Ông đùa cợt với bọn tôi đúng không!”.

Triệu Diệp càng nói càng hăng, rồi cậu vung tay lên đấm thẳng

vào mặt Trần Tầm, Trần Tầm liền ngã phịch xuống đất, môi
bật máu, những mảnh vụn thủy tinh đâm vào tay cậu, nhưng cậu
không hề thấy đau, chỗ đau đớn nhất là trái tim, đau đến nỗi cậu
tưởng như mình sắp chết.

Lâm Gia Mạt liền xông lên kéo Triệu Diệp vẫn còn đang định

đánh tiếp, khóc và hét lớn: “Cậu điên rồi à! Cậu làm gì vậy! Người
nói thích cậu ấy là tớ chứ có phải cậu ấy đâu! Kể cả là cậu ấy sai,
nhưng yêu người khác có kiểm soát được mình đâu!”.

“Yêu! Các người nói đây là tình yêu ư? Các người hãy nhìn Phương

Hồi xem, các người bảo đây là tình yêu ư? Các người yêu ích kỉ quá!
Coi thường người khác quá!”. Mắt Triệu Diệp đỏ hoe, nhưng vẫn
không nỡ hất tay Lâm Gia Mạt ra, cậu phẫn nộ móc từ trong túi ra
một mảng thạch cao đã ngả vàng, đây là vật kỉ niệm trong trận đấu
lọt vào trận chung kết cúp Nike khi cậu bị gẫy tay, trên đó có tên của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.