NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 293

đứng dậy được, đành ngồi bên vệ đường dựa vào Kiều Nhiên, vừa
nức nở khóc vừa nói: “Cậu nói đi… tại sao Gia Mạt lại thích Trần
Tầm… tớ thân với cậu ấy nhất… hôm tiễn Tô Khải dưới trời mưa,
tớ nhìn thấy cậu ấy một mình đứng trên sân ga mà lòng thấy
buồn vô cùng, tớ thầm cầu chúc cho cậu ấy tìm được một người
yêu tốt… thích không có gì là sai cả… nhưng tại sao cậu ấy lại thích
Trần Tầm hả?”.

“Thôi đừng nói nữa Phương Hồi ạ, bọn mình đừng nói nữa

nhé…”. Kiều Nhiên rưng rưng nước mắt ôm chặt cô vào lòng nói:
“Hãy quên hết đi, hãy coi đó là giấc mơ thôi”.

“Làm sao mà quên được chứ? Quên hết những ngày tháng đó ư?

Tớ tiếc lắm… Trần Tầm tốt với tớ như vậy… Những lúc không có
ai để ý đến tớ, cậu ấy luôn đến nói chuyện với tớ, tớ sống khép
mình, không có gì nổi bật, nhưng cậu ấy lại bảo tớ tốt, nói thích tớ…
Hàng ngày cậu ấy đều gọi điện thoại cho tớ, tặng tớ con gấu bông,
bên trên còn có một viên sỏi ghi tên của cậu ấy! À, bọn tớ còn đã
từng mua nhẫn nữa, mỗi người một chiếc, chỉ có 18 tệ thôi, hiện giờ
tớ vẫn còn đeo, cậu đợi chút tớ cho cậu xem… Ơ, tớ quên ở nhà rồi,
không tìm thấy… cậu bảo bọn tớ đã từng yêu nhau như vậy, làm sao
tớ có thể quên… tớ không bao giờ muốn quên…”.

“Không muốn quên hả? Không sao cả, cậu cứ quên đi, tớ nhớ hộ

cậu. Cậu hãy sống một cuộc sống thật vui vẻ khi không có cậu ấy,
tớ sẽ nhớ hộ cậu, nhớ chuyện của hai đứa cậu...”. Kiều Nhiên kéo bàn
tay đang để lộ ở ngoài của cô vào lòng mình.

Phương Hồi lắc đầu nói: “Cậu thử nói xem tại sao cậu ấy lại

không thích tớ nữa? Có phải tớ không ra gì hay không? Nhưng tớ có
bao giờ gây phiền hà cho cậu ấy đâu... Tớ thực sự rất thích cậu
ấy... Sau khi biết chuyện về Thẩm Hiểu Đường, tớ rất muốn hỏi
cậu ấy, nhưng sợ cậu ấy nghĩ tớ là kẻ rắc rối, đa nghi, nên tớ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.