NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 294

cố chịu... Sau đó bọn họ hát với nhau rồi tớ mới hỏi cậu ấy... Cậu
ấy bảo thích Thẩm Hiểu Đường... Lúc đó tớ buồn vô cùng... Rõ
ràng là Trần Tầm nói sẽ yêu tớ suốt đời, cậu ấy còn bảo tụi tớ sẽ
lấy nhau, sinh con, đi chợ, giặt giũ, nấu ăn... À đúng rồi, còn
muốn nhờ cậu là phù rể, Lâm Gia Mạt làm phù dâu... Nhưng mới
được ba năm mà cậu ấy đã thay lòng đổi dạ. Sao mọi người đều
thay đổi hết rồi? Bài hát mà Trần Tầm hát với Thẩm Hiểu Đường
là bài cậu ấy viết tặng tớ... Năm tháng vội vã... Để tớ hát cho cậu
nghe nhé “Bóng cây dưới ánh trăng thấp thoáng đã lâu, cô gái trong
chiếc váy trắng tinh khôi đã đi qua con đường này bao nhiêu lần,
dưới ánh tà dương đã bao lần tôi nhìn vào mắt em, em có bao
nhiêu điều nuối tiếc mà luôn yêu thầm...”.

Phương Hồi ngồi trong lòng Kiều Nhiên hát hết bài Năm

tháng vội vã, khuôn mặt hai người đều ướt đẫm nước mắt, không
biết nước mắt ai đã làm ướt mặt ai.

Bên kia Triệu Diệp và Trần Tầm cũng dìu Lâm Gia Mạt loạng

choạng đi ra, lúc xuống bậc tam cấp, Lâm Gia Mạt lặng lẽ rút tay ra
khỏi tay Trần Tầm, dựa hẳn vào người Triệu Diệp. Trần Tầm
buồn bã nhìn cô rồi sang đường.

Lâm Gia Mạt và Triệu Diệp ngồi ở vệ đường bên này, cô nhìn

theo bóng Trần Tầm, mắt đỏ hoe nói: “Triệu Diệp... tớ xin lỗi. Tớ
biết cậu sẽ buồn nhưng tớ vẫn nói với cậu rằng tớ thích Trần
Tầm... Cậu nói đúng, tớ là một kẻ ích kỉ, từ Tô Khải đến Trần
Tầm, tớ thích người ta nhưng chưa bao giờ đặt mình vào địa vị của
người khác để xem người ta nghĩ gì... Thế nên tớ đã không có được
tình yêu, đáng đời tớ, tớ...”.

“Đừng nói nữa Gia Mạt!”. Triệu Diệp bịt miệng cô nói: “Tớ tệ quá,

vừa nãy tớ không nên nói cậu như vậy. Tớ ghen, không chỉ ghen mà
tớ còn thấy ấm ức... Nhưng Gia Mạt ạ, tớ không trách cậu, tớ cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.