NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 296

suốt cuộc đời mà? Nếu anh không yêu em nữa thì em làm sao theo
được anh đến hết đời...”.

“Phương Hồi, em đừng nói như vậy, anh đau khổ, vô cùng đau

khổ...”. Trần Tầm áp tay cô vào mặt mình nói.

“Không được đúng không? Vẫn không được đúng không anh?”.

Phương Hồi nhìn cậu bằng ánh mắt tuyệt vọng hỏi.

“Anh thương em, không muốn xa em, em là người mà kiếp này

anh không bao giờ có thể quên, anh thực sự muốn móc cả tim mình
ra cho em xem! Ngày ngày anh đều muốn được nghe thấy tiếng
em, chỉ khi biết em ăn ngon ngủ yên, anh mới có thể yên tâm...
Phương Hồi, hãy hứa với anh, sau này hãy cho anh luôn được tìm
thấy em, biết em sống vẫn ổn được không?”. Trần Tầm lại gần
thêm một bước như sợ cô chạy mất.

“Nhưng anh vẫn không còn thích em nữa... dù em có cầu xin

anh, anh vẫn không thích em nữa!”. Phương Hồi rút phắt tay mình
khỏi tay Trần Tầm và nói lớn: “Không thích em thì đi đi, anh đi
đi!”.

Sau đó bất luận Trần Tầm nói thế nào, Phương Hồi chỉ vừa

khóc vừa bắt cậu ra chỗ khác. Thấy Phương Hồi không còn làm
chủ được bản thân, Kiều Nhiên vội ôm chặt cô, cậu khua tay ra hiệu
cho Trần Tầm không nên ở đây nữa.

Trần Tầm chán nản quay về bên kia đường, cậu đứng trước

mặt Lâm Gia Mạt và Triệu Diệp rồi cúi người xuống nói: “Các cậu
sang khuyên Phương Hồi được không? Cậu ấy chỉ khóc thôi, trời
lạnh thế này, cậu ấy sẽ không chịu nổi...”.

“Ông đừng nói điều này trước mặt Gia Mạt được không? Ông

biết rõ là cậu ấy thích ông! Gia Mạt cũng là con gái! Cậu ấy cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.