NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 313

Thẩm Hiểu Đường liền cười nói: “Ừ, thế bọn mình chuẩn bị bắt

đầu nhé! Ấy ấy, đồng chí kia, đã cho đồng chí đi đâu! Đồng chí
có thể kê bàn ghế, không được gây gổ tình cảm với diễn viên của
chúng tôi đâu đấy!”.

Không còn cách nào khác, Trần Tầm đành kê gọn bàn ghế vào

để bọn họ có chỗ trống luyện tập, Phương Hồi bị Thẩm Hiểu Đường
điều khiển hết thế này lại thế kia, đứng ở giữa đọc đoạn thoại đó,
nhìn rất tội nghiệp.

“Một ngày nào đó anh sẽ quên em, lao vào tình yêu mới và đắm

mình trong thế giới của người ấy. Một ngày nào đó anh sẽ có một
người vợ xinh đẹp, có đứa con đáng yêu. Một ngày nào đó chúng
mình sẽ đi lướt qua nhau, nhưng lại không thể nhận ra nhau. Một
ngày nào đó thỉnh thoảng anh sẽ nghe thấy tên em, nhưng lại không
nhớ nổi hình dáng của em. Một ngày nào đó cuối cùng anh sẽ ốm vì
tuổi đã cao, sức đã yếu, đến lúc qua đời cũng không còn nhớ đến
em nữa. Vì những cái thuộc về hai ta, sẽ biến mất theo sự sống
của em”.

Vai diễn của Phương Hồi vô cùng gượng gạo, không thể hiện được

cảm xúc gì, thậm chí giọng cô cũng lí nhí, gần như không nghe thấy
gì, rõ ràng là điều này không phù hợp với yêu cầu của vở kịch,
Thẩm Hiểu Đường không kìm được liền lắc đầu nói: “Phương
Hồi, cậu phải cố gắng nhập vai, không được để mình vẫn là mình,
cậu nói nhỏ như thế thì ngồi ở hàng đầu cũng khó mà nghe thấy,
làm lại lần nữa đi, nhớ là phải nói to lên đấy!”.

Phương Hồi ngại ngùng gật đầu, sau đó lại thử lại lần nữa.

Thẩm Hiểu Đường vẫn không hài lòng, cứ diễn đi diễn lại như thế
mấy lần, cuối cùng Trần Tầm không thể chịu được nữa. Cậu giơ
tay cao lên nói: “Dừng thôi! Đạo diễn, tôi thấy Phương Hồi không
hợp với vai diễn này đâu, thôi bỏ đi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.