NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 311

Trời vừa chuyển ấm, Thẩm Hiểu Đường cũng bận rộn hẳn lên,

câu lạc bộ kịch nói của trường chuẩn bị tổ chức một chương trình biểu
diễn, với vai trò là lực lượng chủ lực, Thẩm Hiểu Đường được giao
nhiệm vụ tự biên tự diễn tiết mục mở màn. Cô vốn là người ham
chơi nên đồng ý ngay, nhưng khi bắt tay vào mới thấy rắc rối, đi
học gần như không nghe giảng, chỉ miệt mài viết kịch bản, còn kéo
cả Trần Tầm vào để phổ nhạc cho tiết mục.

Trước sự hào hứng của Thẩm Hiểu Đường, Trần Tầm đã ủng hộ

rất nhiệt tình, làm anh bốc vác thuê, cậu điều khiển âm thanh,
ánh sáng, khuân vác miễn phí, tóm lại là việc gì làm được cậu đều
làm hết. Sau đó đến đoạn tập kịch, nghe những lời than thở, đọc
diễn cảm của bọn họ, Trần Tầm không thể chịu được nữa nên
không tham gia nữa. Cậu mới chỉ vắng mặt hai tuần mà Thẩm Hiểu
Đường đã có ý kiến, nào là không coi trọng cô, không tôn trọng sở
thích của cô, trong lúc câu lạc bộ nhạc cụ của bọn họ cần ủng hộ
nhất thì cô đã ủng hộ, trong lúc câu lạc bộ kịch nói của cô cần cậu
nhất thì cậu lại thờ ơ… Trần Tầm không thể chịu nổi những lời
phàn nàn vừa tỏ ý nũng nịu vừa tỏ ý đe dọa của cô nên đành phải
cùng cô tập tiếp.

Nhưng Trần Tầm không thể ngờ được rằng, trong hai tuần

cậu vắng mặt, Phương Hồi lại có mặt trên sân khấu.

Phương Hồi được Thẩm Hiểu Đường đích thân tìm về, cô cần

một vai diễn ít nói, trầm buồn, ưa nhìn, khổ sở vì mãi không tìm
được. Trong một lần gặp tình cờ ở trường, cô đã xác định ngay được
mục tiêu là Phương Hồi, lúc đó Phương Hồi nhìn cô bằng ánh
mắt lạnh lùng, buồn bã, Thẩm Hiểu Đường biết ngay là mình đã
tìm đúng người. Và trước nụ cười rực rỡ như hoa xuân của Thẩm Hiểu
Đường, Phương Hồi cũng không từ chối, thậm chí cô còn nghĩ
rằng, chắc tham gia sẽ được gặp Trần Tầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.