NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 316

11

Trong buổi tập rơi vào ngày thứ ba tuần sau, Phương Hồi không

nhìn thấy Trần Tầm trên giảng đường nữa, hay nói chính xác hơn
thì Trần Tầm chỉ xuất hiện thoáng qua rồi không thấy đâu nữa,
Thẩm Hiểu Đường một mình bước vào giảng đường.

Không gặp được Trần Tầm, Phương Hồi cũng thấy hơi hẫng

hụt, nhưng đồng thời cô cũng thấy có gì đó rất mừng khi không
nhìn thấy Trần Tầm mỉm cười bước về phía Thẩm Hiểu Đường.
Trong lúc còn đang suy nghĩ liên miên thì lúc quay đi, một tiếng gọi
sau lưng khiến cô mất hết hồn.

“Phương Hồi”. Trần Tầm thở hổn hển nhìn cô nói.

“Sao… sao anh lại biết… em ở đây?”. Phương Hồi luống cuống

hỏi.

“Anh linh cảm được, giống như việc em tìm được anh trên sân

vận động thôi, liếc qua là thấy”. Trần Tầm chỉ lên đỉnh đầu nói.

“Vâng…”. Phương Hồi chớp mắt hỏi: “Có chuyện gì vậy?”.

“Lát nữa em có giờ gì vậy?”.

“Môn nghe”.

“Bỏ nhé”.

“Hả?”.

“Mình đi đâu đó một lúc nhé”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.