NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 318

không làm thế được! Bọn mình yêu nhau không phải chỉ một hai
ngày, cũng không chỉ một hai năm, cả thời cấp ba anh chỉ yêu mình
em, tối nào anh cũng muốn nhắn tin cho em, số điện thoại nhà
ba em, mẹ em, bà em anh đều thuộc hết, hiện tại đúng là anh thích
Thẩm Hiểu Đường, có thể em sẽ nghĩ rằng anh là kẻ vô trách nhiệm,
nhưng trong lòng ít nhất có hai mươi phần trăm anh vẫn nhớ đến
em! Anh không tin là bọn mình sẽ trở thành hai người xa lạ và anh
hoàn toàn không muốn tin vào điều đó!”.

“Hai mươi phần trăm ư? Hơ hơ, cao quá nhỉ. Trần Tầm, có thể

lấy cân để đong đo việc thích một người hay sao? Thích cứ việc
thích, không thích cứ việc không thích, quan điểm của hai chúng
mình về cái đó khác xa nhau quá!”. Phương Hồi cười buồn đáp,
thực ra nghe thấy Trần Tầm nói nhớ cô, cô cũng thấy vui vui, chỉ
có điều sự toàn tâm toàn ý mà một thời cô được hưởng trọn vẹn đó
giờ chỉ biến thành một phần nhỏ, nghĩ mà cũng thấy xót xa.

“Anh biết trong chuyện này anh có lỗi với em rất nhiều, nhưng

anh nghĩ việc thích một người không thể coi là sai, trước đây Gia Mạt
đã từng nói rằng, không đối mặt thực sự với tình cảm của mình
cũng là một sự phản bội. Anh đã phản bội em thì không thể phản bội
người khác nữa. Hơn nữa rõ ràng là lỗi ở anh, không nên để em phải
gánh chịu nỗi khổ. Anh hiểu em mà, em đừng dày vò mình nữa, vở
kịch đó em đừng đóng nữa được không?”. Trần Tầm ngồi xuống
cạnh cô nói.

“Anh hiểu em? Anh đã hiểu em bao giờ chưa? Từ lúc anh thích em

và viết tên em lên bảng đến khi anh không thích em nữa rồi đi hát
bài Năm tháng vội vã với một người con gái khác, đó đều là cái mà
anh gọi là phương thức đối mặt với tình cảm, nhưng anh đã bao giờ
nghĩ đến những suy nghĩ của em chưa? Anh biết em nghĩ gì và
không nghĩ gì hay không? Đây là những điều mà anh hiểu em ư?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.