NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 351

Hôm đó Phương Hồi là người đến sau cùng, sắc mặt cô không

n cho lắm, nhìn hớt ha hớt hải, lúc vào cũng không chào hỏi gì với

Trần Tầm mà chỉ mỉm cười với Kiều Nhiên. Trong lúc nói chuyện
với Tống Ninh và Trần Tầm, Kiều Nhiên thỉnh thoảng lại ngó
Phương Hồi, cậu sợ sự có mặt của Thẩm Hiểu Đường làm Phương
Hồi buồn, nhưng cậu không thấy Phương Hồi thể hiện ra điều
gì, chỉ có điều ánh mắt cô rất trống trải, tâm hồn như để đâu
đâu.

“Hồi đó các cậu ngày nào cũng ở bên nhau nhỉ? Cùng đi học,

cùng ăn cơm, cùng chơi bóng, cùng về nhà, còn cùng đánh nhau nữa
đúng không?”. Thẩm Hiểu Đường hỏi với vẻ sửng sốt: “Sao Trần
Tầm không kể gì với tớ nhỉ?”.

“Đó là do hắn ta trác táng quá nên ngại kể!”. Kiều Nhiên nhìn

Trần Tầm cười nói: “Hồi ấy bọn mình lang thang khắp Bắc
Kinh rồi đúng không? Quán ăn nhỏ quanh trường, quán bi-a biến
thành lớp học!”.

“Vậy hả?”. Tống Ninh hào hứng hỏi Lâm Gia Mạt.

“Ừ, thật”. Lâm Gia Mạt nở một cười ấm áp, nghĩ lại những ngày

tháng đó mà vô cùng tiếc rẻ.

“Chỉ thích chơi với bọn con trai! Ngố thật!”. Tống Ninh cười nói.

“Tớ thích thế đấy!”. Lâm Gia Mạt trợn mắt nhìn cậu nói.

“Phương Hồi, hồi đó Gia Mạt có vụ gì kinh khủng không, kể cho

bọn tớ nghe đi”. Tống Ninh quay sang nói với Phương Hồi.

“Cũng… chẳng có gì, tớ ra ngoài một lát đã!”. Phương Hồi vội

đứng bật dậy chạy ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.