NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 357

Tấm rèm hoa trải giường được mua ở chợ, 30 tệ, bên trên có hình
trái tim, Trần Tầm nói nhìn cái này có cảm giác giường nằm rất
dễ chịu và rất không trong sáng. Trên bàn có đặt khung ảnh hai
người chụp hôm đi ngắm hoa anh đào ở công viên Ngọc Uyên Đàm,
hôm đó cô thấy hơi tiếc vì không được chứng kiến cảnh hoa rụng
như mưa như trong phim của Nhật, thế là Trần Tầm liền đi lắc
thân cây, cánh hoa anh đào liền rụng xuống rào rào, sau đó bọn họ
còn bị anh bảo vệ công viên mắng cho té tát. Để che đi chiếc tủ cũ
kĩ bên cạnh, bọn họ đã dán lên đó rất nhiều rất note bình thường
viết cho nhau, tựa như những trang nhật kí, “Thẩm Hiểu Đường
nấu món súp trứng thất bại!”, “Trần Tầm về muộn, bị phạt cọ
rửa WC một lần, trực nhật ba ngày, rửa bát năm ngày!”, “kỉ niệm
một năm ngày quen nhau!!! Trần Tầm yêu Thẩm Hiểu Đường!!!
Thẩm Hiểu Đường yêu Trần Tầm…!!!”.

Thẩm Hiểu Đường bật khóc, cô bóc hết các mẩu giấy note

xuống, đọc mẩu nào, xé mẩu đó, cuối cùng dưới chân cô chỉ còn lại
một đống giấy vụn xanh đỏ vàng, vừa khóc cô vừa thu dọn đống
giấy vụn đó và đổ hết chúng vào thùng rác. Sau đó cô lại vừa khóc
vừa thu dọn phòng ốc, lấy hết quần áo và đồ dùng của mình ra,
ba lô đựng không hết, cô liền xé tấm ri đô hình trái tim treo trên
tường xuống để gói đồ. Khi đã thu dọn hết đồ đạc, Thẩm Hiểu
đường mới phát hiện ra rằng hoá ra tại đây, trong những tháng ngày
sống chung với Trần Tầm, cô đã mang đến rất nhiều đồ đạc,
một mình không thể khuân nổi. Cố gắng kéo đồ đạc ra đến cửa,
nhưng túi đồ to nhất lôi cuối cùng lại bị kẹt ở cửa, không kéo ra
được, cô liền ngồi phịch xuống đất, tựa hồ mất hết sức lực,
rồi cô bật khóc nức nở.

Lúc Vương Thâm Chiêu nhận được điện thoại của Thẩm Hiểu

Đường và có mặt ở căn hộ mà cô và Trần Tầm đang thuê, Thẩm
Hiểu Đường đã mệt đến mức đang tựa vào tường chuẩn bị ngủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.