Khải đi làm ở ngân hàng, thường xuyên phải đi công tác, cậu ta đã
làm cho tôi ba thẻ tín dụng rồi! Nghe nói cũng mua nhà trả góp
chuẩn bị lấy vợ, cô dâu không phải là Trịnh Tuyết, cũng không phải
Lâm Gia Mạt, buồn cười lắm, bọn họ quen nhau qua mối lái, bọn
tôi không ngờ lại như vậy! Gia Mạt thì vẫn yêu Tống Ninh, cậu ấy
vào làm trong nhà nước, hiện đang tìm cách nhảy việc, nói lương
không đủ mua quần áo, vẫn giống hệt thời đi học! Tống Ninh thì
ranh ma lắm, đợt đó tốt nghiệp đi xin việc, hắn bẻm mép thế nào
mà đơn vị tuyển dụng mê hắn như điếu đổ, giờ leo lên chức trưởng
phòng tài vụ của công ti con ở Hồ Nam rồi, cái gì cũng ổn, chỉ có
điều hay phải đi công tác thôi, hắn thường xuyên gọi cho tôi nói
ngồi ở vùng khỉ ho cò gáy này chỉ nhớ nhân dân thủ đô. Cao Khả
Thượng đi làm ở một công ti xe bus, bọn tôi đều nói là cậu ta đã phát
huy tối đa giá trị của mình. Vương Thâm Chiêu thì ở lại Bắc Kinh,
dân tỉnh lẻ xin việc cũng khó, hồi mới tốt nghiệp cũng rất vất vả.
May mà cậu ta học giỏi, lại có năng lực, giờ cũng đã thành dân văn
phòng với mức lương 5.000 tệ/tháng. Cuối cùng, Thẩm Hiểu Đường
lại yêu cậu ta, chuyện của bọn họ không được bố mẹ Thẩm Hiểu
Đường ủng hộ, nói là không muốn để Thẩm Hiểu Đường yêu anh
tỉnh lẻ, hôm đó Vương Thâm Chiêu còn nói với tôi rằng, mẹ Thẩm
Hiểu Đường đưa cho cậu ta bộ đĩa phim Kết hôn thời đại mới, bảo
cậu ta nhớ xem, làm cậu ta khóc dở mếu dở. Nhưng Thẩm Hiểu
Đường lại rất thật lòng, haizz, tương lai ngời sáng nhưng đường đi lại
đầy trắc trở!”. Trần Tầm cười nói.
“Ông có thấy buồn khi Thẩm Hiểu Đường yêu Vương Thâm
Chiêu hay không?”. Tôi tò mò hỏi.
“Lúc đầu thì thấy hơi khó chịu, nhưng sau đó cũng không nghĩ
gì nữa. Thực ra đại ca hợp với Hiểu Đường hơn tôi, tôi nghĩ cậu ấy sẽ
đem lại được hạnh phúc cho Hiểu Đường nên cũng chấp nhận,