NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 377

“Haizz! Đúng là đàn bà...”. Tôi cau mày nói: “Đừng nghe cô nàng

nói linh tinh, tôi chỉ tặng nàng ta một thẻ tín dụng thôi mà. Nếu ông
có tiền mà không sợ tôi hại thì cứ gọi điện, tôi đầu tư giúp. Thôi
đừng nói chuyện của tôi nữa, ông thế nào? Chưa có bông hoa nào lọt
vào đôi mắt ranh của ông hả?”.

“Chưa! Tôi đoán chắc phải độc thân vài năm nữa!”. Trần Tầm

mỉm cười nói.

“Nói thật nhé, nếu Phương Hồi quay về thì ông nghĩ bọn ông

có đến được với nhau nữa hay không?”. Tôi hỏi thăm dò, mấy hôm
trước gặp Aiba trên MSN, cô nàng nói với tôi rằng Phương Hồi đã
về nước, tôi liền nhớ ngay đến Trần Tầm nên mới hẹn gặp cậu
ta.

“Biết nói thế nào nhỉ”. Trần Tầm uống một ngụm bia rồi

nói: “Trong những tháng ngày đẹp nhất của đời tôi, Phương Hồi
luôn ở bên tôi. Chỉ cần cúi đầu xuống là nhìn thấy chiếc xoáy
trên đầu nàng, chỉ cần nhấc tay lên là với được mép áo nàng, đến
giờ tôi vẫn còn nhớ nàng dùng loại dầu gội đầu Phiêu Nhu, thơm
thoang thoảng. Phần lớn kí ức của tôi đều có nàng, hồi đó ngày
nào bọn tôi cũng ngồi cùng lớp, cùng đọc một cuốn sách, cùng làm
một đề thi, cùng đi trên một con đường, cùng nhau đến tận sau
này, bây giờ nhớ lại vẫn thấy lưu luyến, có một cô gái như thế ở
bên cạnh mình thật là hạnh phúc... Nhưng hiện tại những ngày tháng
đó của bọn tôi đã kết thúc rồi, Phương Hồi cũng đã xa tôi và đến
vùng đất xa xôi đó. Tôi nghĩ không phải là chuyện khả năng hay
không khả năng nữa, mà là bọn tôi không thể quay trở lại được nữa”.

“Thế ông còn nhớ Phương Hồi không?”.

“Không nhớ mấy, nhưng mãi mãi lưu giữ trong lòng”. Trần

Tầm uống cạn số bia còn lại trong cốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.