NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 322

được cho cha đâu!
Hoài Nam nức nở:
- Vâng, con cũng biết thế, nhưng lòng con vẫn cứ lo sợ; vã lại cha giết
người nhiều quá, mà con gái thì hưởng phúc cha, con trai mang phúc mẹ,
cha không thương con sao cha!
Dương Vương mỉm cười, che lấp sự bối rối. ông vỗ vai con gái:
- Ồ, cha thương con lắm chứ. Thôi, tay con run quá, lạnh lắm phải không.
Hãy vào phòng nghỉ đi con, cha phải sang thăm mẹ con một chút!
- Cha ở lại với con đi, cha!
- Cha còn bận nhiều việc lắm, con vào nghỉ đi. Thị nữ, đỡ Quận chúa vào
nghỉ!
Nói xong, ông quay phắt ra khỏi phòng, vội vã như lẫn tránh. Hoài Nam
chạy đến khép chặt cửa ngoài, lấy tay lau nước mắt, nhoẻn cười. Nàng quay
lại, thấy hai người thể nữ mặt mũi nhợt nhạt, sợ hãi. Nàng đưa tay lên môi
ra dấu cho cả hai cùng im lặng. Tố Hoa hai bàn tay run rẩy, dìu Hoài Nam
vào phòng ngủ, quay ra mà hai tay còn run bần bật. Hoài Nam cảnh giác
nói lớn:
- Thôi, đi ngủ đi các em, ta mệt quá!
Nhưng rồi cả ba đã lại quay quần bên lò sưởi, Tố Hoa thì thào:
- Quận chúa, làm sao bây giờ?
- Hãy đợi đã, bây giờ chưa có cách gì được, Vương phủ vẫn còn đang bị lục
xét. Ngọc Trân, em lấy cho ta chai dầu quế, chai Quế tinh còn nguyên đấy,
mang lại đây!
Hoài Nam bước lại giường, nơi Nguyên Huân còn thêm thiếp hôn mê.
Nàng ngại ngùng cởi đôi giày của chàng, đổ dầu quế vào hai chân, mang lại
giày, xong lấy thêm chăn quấn chặt. Nàng tiếp tục đổ dầu khắp người
Nguyên Huân, lên trán, lên mái tóc, nhưng không dám xoa bóp; cả người
chàng được quấn thêm chăn dày, chỉ để chừa khuôn mặt, sắc diện chàng đã
đỡ nhợt nhạt. Cả ba chẳng ai nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi, ngồi canh đến khi
trời sáng.
Nhân viên của Trù phòng dâng điểm tâm, Hoài Nam ăn qua loa đôi chút,
nàng dặn hai thể nữ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.