NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 507

nhưng không ai thết nên lời. Cuối cùng, Bạc Thụy Miên rưng lệ nghẹn
ngào:
- Thiếu gia! Thiếu gia đã về đấy ư!
Dư Tứ và Chu Cẩm Đoan vẫn đứng như trời trồng, Nguyên Huân nhìn
quanh không thấy Uyển Thanh và Nhạc mẫu, linh tính báo cho chàng có
chuyện chẳng lành, Nguyên Huân thoảng thốt hỏi:
- Có chuyện gì thế, Chu Thúc thúc?
Chu Cẩm Đoan buồn bã:
- Thiếu gia đỡ Tiểu thư vào nhà đã!
Đưa Hoài Nam vào nhà, Nguyên Huân điểm huyệt cứu nàng. Tỉnh lại, Hoài
Nam ôm lấy Nguyên Huân khóc ngất.
Nàng nghẹn ngào:
- Huân ca...Ôi sao Huân ca về trễ thế, Mẹ và... Thanh tỷ còn đâu nữa!
Nguyên Huân sững sờ như chết đứng, chàng ôm lấy hai vai Hoài Nam dồn
dập hỏi:
- Nam muội, Nam muội, thế là thế nào?! Mẫu thân đâu?
Uyển Thanh đâu? Đã có chuyện gì xảy ra?
Hoài Nam tức tưởi:
- Tháng Tư năm ngoái, chị Uyển Thanh bị rắn độc cắn, khi tìm ra chị thì đã
muộn rồi, không còn còn kịp. Mẹ cũng vì cái chết của chị Uyển Thanh mà
đau đớn, mẹ nằm liệt suốt hai tháng rồi cũng qua đời. Đau xót quá Huân ca
ơi!
Nguyên Huân ngơ ngẩn nhìn mọi người:
- Nam muội, Dư thúc thúc, Chu thúc thúc, làm sao, làm sao mà nàng lại bị
rắn độc cắn?
Bạc Thụy Miên cúi đầu đau đớn:
- Trong suốt buổi sáng hôm ấy không thấy Tiểu thư ra khỏi phòng, mọi
người đổ đi tìm, đến bìa rừng thấy Tiểu thư ngồi dựa vào gốc cây, trong tay
là một con rắn nhỏ màu vàng đã bị bóp nát đầu!
- Kim xà, trời ơi! Kim xà mà cắn thì không có cách gì cứu được cái chết
đến rất nhanh... Tội nghiệp Uyển Thanh, tội nghiệp vợ ta, tội nghiệp cho
em là dường nào Uyển Thanh ơi! Mẹ ơi!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.