NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 100

tắm, trải đệm chăn. Hen-rích chỉ còn việc tắm rửa sạch sẽ, xong thì nằm
nghỉ.

Sau khi giao cho hắn mấy công việc lặt vặt, trong đó có việc phải mua
hai quyển từ điển Pháp -Đức và Đức -Pháp, Hen- rích ngủ thiếp đi lúc nào
không biết. Mãi đến 8 giờ, anh mới tỉnh giấc. Những mệnh lệnh của anh đều
được chấp hành đến nơi đến chốn. Bàn ghế được lau chùi bóng lộn, áo quần
là phẳng phiu. Tên Phơ-rít De-le tóc vàng nhạt vối hai vành tai rộng này có
vẻ là một tên lính hầu được việc.

Hen-rích còn muốn nằm rốn thêm một chốc nữa, hay là ngủ luôn đến
sáng hôm sau hãy dậy. Anh rất mệt. Nhưng sực nhớ tới bữa cơm chiều với
Lút, tới sự cần thiết phải tìm hiểu tình hình ở đây trước khi gặp trung tướng
nên anh phải gắng tung chăn dậy.

-----------------

1. Tức là 9 giờ tối.

Mười lăm phút sau, Hen-rích đã bước vào phòng ăn của khách sạn Tăm-pơ-
lơ, nó không lớn lắm nhưng đầy đủ tiện nghi và bài trí lịch sự. Lúc ấy chưa
có khách. Chỉ có một người đàn bà to béo đang đứng bên cạnh chiếc tủ đựng
thức ăn lớn, choán gần hết nửa bức tường bên trái, lưng quay ra phía cửa.
"Chắc là bà chủ khách sạn" -Hen-rích thoáng nghĩ trong óc. Tuy vậy, không
phải bà ta làm anh chú ý. Anh đi chậm bước lại, chăm chú liếc nhìn một cô
gái đang tíu tít trò chuyện gì đó với bà chủ. Đúng là cái cô đi xe đạp ban
chiều mà Lút đã lưu ý với anh.

Lúc đứng trên ban công, Hen-rích đã đồng ý với gã đại úy rằng Mô-níc
đẹp thực nhưng bây giờ cảm thấy ý kiến ấy còn quá tầm thường và chưa
xứng đáng với người thiếu nữ này. Có một cái gì hơn cả sắc đẹp toát ra trong
nét mặt và thân hình thon mảnh của nàng. Thoạt tiên Hen-rích chưa hiểu rõ
ngay rằng thiếu nữ khiến anh ngây ngất vì cái gì. Phải chăng vì cặp mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.