NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 227

- Cô thích uống thứ rượu vừa mới lấy dưới hầm lên không? - Hen-rích
hỏi ả.

- Rất thích ạ.

- Nếu ở đây có thì cô mang hộ lên cho một chai nhé. Đừng có lau bụi
đi, mở chai ngay trước mặt tôi.

- Ồ, tôi cũng biết cách hầu rượu rồi ạ!

Thế là anh đã đuổi cái ả quấy rầy kia rồi! Nhưng trong chốc lát ả có thể
quay lại cho nên phải hành động gấp. Hen-rích móc túi lấy một quả mìn tự
động nhỏ xíu có hai chiếc càng bằng thép và vặn cho kim của kíp nổ chỉ 2
giờ 35 phút rồi đi ra hành lang. Cũng như mọi hôm, lúc ấy ở đây chả có ai
cả. Trong nháy mắt anh đã lẻn vào phòng của Gác-ne. Chỉ mất chưa quá
mấy giây là anh đã gài được quả mìn vào dưới mặt bàn.

Khi ả hầu bàn hổn hển chạy tới tay cầm chai rượu vang thì Hen-rích
đang ung dung ăn nốt món cá.

Sau hai cốc rượu vang đầy, ả ta càng đâm ra lả lơi hơn ngày thường. Để
đuổi ả đi nhanh, Hen-rích đã bất đắc dĩ phải hứa đánh xe đưa ả dạo chơi ra
ngoại thành. Bữa trưa hôm ấy Hen- rích ăn rất thong thả. Khi đồng hồ chỉ 2
giờ kém 15 anh mới ăn xong món thứ nhất.

Năm phút nữa trôi qua mà chưa thấy hai tên Giét-ta-pô vẫn luôn luôn
sục sạo trước lúc Gác-ne vào phòng. Mãi đến hai giờ 15 cũng chả thấy tăm
hơi chúng. Hen-rích đã ăn xong và đang uống rượu cô-nhắc nhưng chẳng
cảm thấy ngon lành gì cả. Rõ ràng Gác-ne không đến ăn cơm trưa hôm nay.
Hen-rích gạt phắt ngay cái ý định sang gõ quả mìn vừa thoáng qua trong óc.
Đã tới giờ ăn trưa và trong hành lang luôn luôn rộn rịp tiếng chân người.
Vậy là quả mìn sẽ nổ vô hiệu quả làm cho Gác-ne sau đây càng cẩn thận đề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.