NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 330

của Ảng- đờ-rây: 2948! Thong thả, thong thả đã, số hiệu này không giông
rồi... Tất nhiên là thế! Hàng chữ của Ăng-đờ-rây nằm gần cổ tay hơn nữa,
mà ngay cả nét chữ cũng khác hẳn - nét chữ số "2" không phải nhỏ như vậy!

Hen-rích cúi sát hơn, và đôi mắt anh dán chặt vào cánh tay phải duỗi
theo thân người, bàn tay úp xuống. Cái móng tay đen xịt vì máu đông lại đây
rồi. Chính đây là ngón tay của tên chỉ điểm mà Hen-rích lôi cổ từ La Tra-
ven-xa về và giao cho Mi-le, ngón tay đã lần giở trừng trang sổ tay ghi tên
những người tình nghi.

"Thảo nào mà Mi-le không báo cáo lại kết quả cuộc hỏi cung tên Ba-
den!"

Hen-rích chiếu thẳng đôi mắt vào mặt Mi-le và gặp ngay cái nhìn đề
phòng. "Không nên, phải vờ là mình không biết gì mới được. Nếu không,
mấy tay ủy viên khác sẽ thấy được sự luống cuống của Mi-le mất!" - Hen-
rích nghĩ thầm như vậy, bèn mỉm cười vồn vã, bước lại gần vị "anh hùng bất
đắc dĩ".

- Thưa Thiếu tá, ngài cho phép tôi chúc mừng ngài đã hoàn thành việc
bắt tên Pôn một cách may mắn!

Nỗi lo lắng đã biến mất trong đôi mắt của Mi-le, nụ cười vui sướng lại
nở trên môi hắn.

Ngay ngày hôm ấy, trước bữa cơm trưa tại câu lạc bộ, tên tướng SS đã
trao cho Mi-le phần thưởng năm nghìn mác về cái công tìm ra tên tù vượt
ngục, mặc dù hắn đã chết. Tập biên bản chính thức của ủy ban đặc biệt đã
được gửi về Bộ tổng tham mưu tại Béc-lanh.

Sau khi ăn xong, Hen-rích và Mi-le cùng ra khỏi câu lạc bộ. Anh hỏi
hắn bằng giọng hơi châm biếm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.