NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 439

Lút và Hen-rích ra khỏi phòng giấy.

- Tớ thèm được như cậu lắm, Hen-rích ạ.

- Thèm gì cơ chứ?

- Cậu thì đi đây đi đó, được bay nhảy, còn tớ ngoài cái phòng tham mưu
chó chết này, chẳng nhìn thấy được gì hơn.

- Chắc cậu không mong là cậu sẽ bị bắt làm tù binh như mình chứ?

- Đó là một chuyến công tác duy nhất mà tớ đếch thèm chui đầu vào! -
Lút cười sằng sặc.

- Lút này, theo mình thì buổi chiều trước khi lên đường chúng ta nên
liên hoan với nhau một chầu nhỉ.

- Nếu Mi-le không quấy rầy thì được.

- Giờ mình sẽ ghé chào hắn trước để hắn khỏi dẫn xác tới làm phiền
chúng ta.
Ra khỏi phòng tham mưu, Hen-rích đi thẳng về phía sở SS nhưng anh chợt
để ý tới chiếc xe con do một ông già bán đồ cổ đẩy đi phía trước. Vừa đi,
ông già vừa ơi ới rao dọc đưồng:

- Đồ chạm cổ đây! Tranh lụa tinh vi của các họa sĩ Pháp trứ danh đây!
Tranh sơn dầu của nền nghệ thuật quý báu trên thế giới đây! Những tác
phẩm rất mỹ thuật này sẽ thỏa mãn thị hiếu của quý vị. Mỗi nhà nên có một
bức tượng đẹp; của nhà điêu khắc vĩ đại hơn là bức vẽ tồi tàn của một tên
thợ sơn. Đồ chạm cổ; tranh tượng, bán đây!

Hen-rích tiến lại gần ông già.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.