NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 486

thỏm của con người không biết cái gì đang đợi mình ngày mai: lời cảm ơn
hay sự trừng phạt nghiêm khắc.

Sáng ngày mồng sáu và mồng bảy tháng bảy, trước buổi phát thanh
sáng còn nghe tiếng quân nhạc vang rộn. Sang ngày mồng tám thì không
nghe thấy nữa, và ngày mồng chín thì đài phát thanh truyền đi những tin về
các cuộc phản công mãnh liệt của quân Nga. Ngày mồng mười thì những từ
"các cuộc phản công" lại biến mất, thay vào đó là một thành ngữ mới "các
đơn vị của ta đang chiến đấu ác liệt chống với những đợt tấn công của quân
địch" v.v...

Trung tướng E-véc bắt đầu thấy rõ: chiến dịch vĩ đại mà người ta hứa
hẹn và rùm beng quảng cáo cho nó bấy lâu nay đã bị bẻ gãy. Sau khi nghe
bản tin buổi chiều ngày chín tháng bảy, lão lăn ra ốm. Lão nằm liền trong
mấy ngày, thỉnh thoảng vẫn lắng nghe tin tức. Nhưng khi nghe thấy "hỏa
tuyến đã lùi lại rất xa", lão liền tắt ngay ra-đi-ô.

Thế là những tưởng phục thù, quân đội Đức lại mang thêm một thất bại
nữa, cái ý nghĩa tinh thần của cuộc bại trận trong hoàn cảnh này còn đáng sợ
hơn cuộc nướng quân lần trước của thống chế Pa-u-lút. Khi ốm dậy, E-véc
đến phòng tham mưu trước tiên, Hen-rích và Lút đưa mắt nhìn nhau: khó mà
nhận ra được Trung tướng vì người lão xanh xao, còng hẳn, và già sọm.
Ngay hôm ấy Lút thay mặt Trung tướng đánh điện cho Tư lệnh quân đoàn,
trong đó E-véc báo tin đang ốm và xin trên cho lão nghỉ một tuần để đi Pa-ri
khám bệnh.

Lần này đơn nghỉ phép của E-véc được chấp thuận.

Trước ngày ra đi, E-véc gọi người sĩ quan đặc trách của mình đến.

- Hen-rích, anh đã ở Pa-ri bao giờ chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.