NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 588

Mi-le tức tốc đến ngay, ra vẻ cuông cuồng hơn bao giờ hết. Hắn ít quan
tâm về số phận của bá tước và thản nhiên trước sự mất tích của Phun. Nhưng
việc du kích bắt cóc Sten-ghen chỉ huy trưởng đội bảo vệ cái công trình tối
mật kia khiến tên chánh mật thám SS vô cùng lo sợ.

Như một con chó săn, Mi-le lồng lộn khắp phòng, chui xuống gậm
giường, bò trên sàn nhà, lấy kính lúp xem xét các quả đấm cửa, các then cửa
sổ mặc dầu đã biết rõ rằng du kích lẻn vào bằng lối kín. Nhưng đứa nào đã
mở đường cho chúng? Tại sao mọi người kể cả Sten-ghen nằm trong phòng
kề cửa lớn đều không chống cự? Hắn có súng cơ mà, hắn có thể nổi hiệu báo
ngay khi vừa nghe tiếng động. Hơn nữa tại sao đội bảo vệ cũng chả báo
động gì hết? Điều chủ yếu là bá tước Ra-mô-ni, Phun, Sten-ghen biến đi đâu
cơ chứ?

Về sau, lúc Mi-le bắt đầu khám xét phòng làm việc của bá tước hắn
mới hiểu rõ đầu đuôi. Một mảnh giấy đề trên bàn với dòng chữ in to tướng:

"Lão bá tước, đại tá Phun, thiếu tá Sten-ghen và toàn bộ đội bảo vệ đã
bị chúng tao bắt làm con tin. Chúng tao sẽ không bao giờ dùng đến biện
pháp này nếu chúng mày không bắt giam hàng chục người vô tội ở Pác-mô.
Cứ một thường dân ở Pác-mô bị bắn là chúng tao sẽ treo cổ tất cả bọn con
tin này, và không thèm thương lượng về việc trao trả tù binh nữa. Đội trưởng
đội du kích Ga-ri-ban-đi". Chữ ký không rõ.

Cuộc đột kích của du kích vào lâu đài của lão bá tước khiến ai nấy đều
hết sức sửng sốt. Sửng sốt về hành động bất ngờ cũng như về sự bố trí tài
tình. Lỗ châu mai chi chít trên tường đá, song sắt che kín cửa sổ, mấy cánh
cổng sắt dày, những cái đó giúp cho đội bảo vệ không những có thế ngăn
ngừa cuộc đánh úp của du kích mà còn có thể đánh bật được cả cuộc đại tấn
công của một đoàn quân đông hơn nhiều.

Vậy mà lính bảo vệ không kịp nổ một phát súng nào, nói chung không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.