NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 645

"bất di bất dịch" bằng chữ "lòng chung thủy". Tôi dám chắc là ông sẽ tìm
được một cô gái Ý mắt màu hạt dẻ và Lô-ra chỉ còn ngồi ôm lấy chiếc nhẫn
cưới ông tặng... À, mà tại sao ông không đeo nhẫn nhỉ?

- Tôi quẳng đâu dưới đáy va li ấy...

- Khốn nạn cho con bé Lô-ra!- Nữ bá tước cười ngặt nghẽo.

Có tiếng chân đi vào hành lang, tiếp đến tiếng gõ cửa, rồi Ma-ti-ni vui
vẻ bước vào phòng. Thoáng thấy Lu-y-da, anh hơi luống cuống.

- Xin lỗi, tôi đã gõ cửa, nhưng... - anh lúng túng xin lỗi.

Nữ bá tước lạnh lùng gật đầu chào và đi ra.

- Đâm ra rầy rà, tớ vào đây đột ngột thật. Có lẽ ả bực mình?

- Chính những lời xin lỗi của cậu đã làm cho tình thế trở nên khó xử và
khiến ả tự ái... Nhưng mặc xác ả! Tốt hơn cậu hãy nói cho tớ nghe có việc gì
vậy? Trông cậu tươi quá!

- Thế à? Kết quả rất tốt đẹp: đã lập biên bản xác nhận là Men-ta-rốt-si
đã chết và bác sĩ trưởng phòng mổ đã ký. Nhưng thực ra lúc này thì Men-ta-
rốt-si đang tung hoành trong núi.

Hen-rích huýt sáo.

- Việc xảy ra như thế nào? Bao giờ vậy?

- Mờ sáng hôm nay anh ta đã trốn thoát. Hơi sớm hơn lời cậu dặn một
chút, nhưng tớ phải lợi dụng dịp tốt: lúc ấy bác sĩ phẫu thuật đang bận mổ
nhiều người cho nên hắn cứ ký vong mạng mà chả để ý xem kỹ nội dung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.