NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 651

trốn thoát..'.

- Đã trốn thoát rồi ư?!

Nếu quả nữ thần hạnh phúc có một bộ mặt thực, thì chắc cũng giông
nét mặt của Li-đa lúc ấy.

- Cô biết hắn ra sao?

- Đó là bố tôi!

- Vậy té ra cô đã báo trước cho bố cô biết tin chúng tôi đi điều đình
hôm nọ chứ gì? Và cô đã đọc lá thư mà Cuốc đã sơ suất đưa cho cô phải
không?...

- Cuốc không dính dáng gì vào đây hết!

- Sở Giét-ta-pô sẽ điều tra việc đó.

- Thế mà anh ấy cứ cầu nguyện cho ông, anh ấy nói với tôi là...

- Tôi không quan tâm đến lời nói của kẻ đồng loã với cô...

- Không. Cuốc chả biết việc gì cả!

- Chính tay cô đã mở cửa lâu đài cho bố cô cùng bọn du kích lẻn vào
đây bắt cóc bá tước, đại tá Phun và thiếu tá Sten-ghen chứ gì?

Li-đa nhảy phắt dậy và đứng ưõn ngực trước mặt Hen-rích. Dáng điệu
cô ta đã mất hết vẻ sợ sệt và tỏ ra niềm kiêu hãnh, sự khinh bỉ, lòng căm thù
và giận dữ. Li-đa đã quên khuấy mất sự nguy hiểm đang đe dọa mình, sẵn
sàng đương đầu với đối thủ mạnh hơn mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.