NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 653

Từ nãy đến giờ, lần đầu tiên nét mặt Li-đa thoáng vẻ khiếp sợ. Da cô bé
tái nhợt, hai mắt nhìn Hen-rích như van lơn.

- Ông bịa đặt ra chuyện lông mày đấy chứ... làm gì có như thế... Ông cố
nói ra để... - Cô ta lảo đảo vịn vào mép bàn tay quờ quạng phía sau và gần
như ngã vật xuống chiếc ghế.
Hen-rích bỗng cảm thấy ái ngại quá, không nén được nữa.

- Li-đa - anh dịu dàng nắm chặt lấy tay cô bé - Cô hãy lắng nghe tôi
nói. Tên điệp viên Giét-ta-pô tức là người du kích lông mày chổi xể đã cung
khai bố cô. Tôi không biết tên họ hắn nhưng tôi còn nhớ rất rõ hình dạng của
hắn. Hắn chính là người đại diện thứ hai của du kích trong cuộc trao trả con
tin.

- Chú Vích-to!- Li-đa rên rỉ.

- Phải lập tức báo ngay cho đội trưởng đội du kích và bố cô biết. Nhưng
cấm không được lộ ra tí gì cho người khác biết đấy. Cô hiểu không nào? Có
nghe tôi nói gì không?

- Tôi xin đi ngay và... - bỗng nhiên cô ta im bặt, có ý sợ bị lừa vào cạm
bẫy, sợ người ta ta thả cho đi để theo dõi xem đi đâu và sau đó...

- Tôi biết là cô sợ... Nhưng tôi không còn thời giờ để làm cho cô tin
đâu. Phải nhanh lên mới được vì sự nguy hiểm không những chỉ đe dọa bố
cô mà còn đe dọa cả người đã cứu bô cô là bác sĩ Ma-ti-ni...

- Tôi tin ông... Tôi xin đi!- Li-đa tiến về phía cửa.

- Hãy khoan! Bao giờ thì tôi biết kết quả việc cô báo tin cho du kích?

- Rất chóng thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.