NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 704

chiếc tủ ngăn riêng trong nhà máy. Nhưng Cu-bít đã nối tay cho ông nhạc.
Cố nhiên là xuất phát từ quyền lợi cá nhân! Hắn hy vọng rằng trong một
ngày tươi sáng nào đó hắn sẽ moi được các bức vẽ và bản tính cần thiết. Sự
thực thì hắn chả hiểu cóc gì về kỹ thuật và nhất là kỹ thuật vô tuyến điện,
hắn dốt đặc môn toán học cao cấp. Nhưng hắn tin chắc là vị quân sư sẽ mách
nước cho hắn nên chụp ảnh cái gì, và những cái gì có thể phớt qua. Hắn đặt
hết hy vọng vào Hen-rích: với trình độ học thức ấy thì nhất định anh ta sẽ
hiểu giá trị của từng tài liệu. Tất nhiên Cu-bít ngốc gì mà buông rời tài liệu
ra khỏi tay! Hắn chỉ giở cho Hen-rích xem và hỏi ý kiến...

Sau khi cô con gái lấy chồng, Lê-rô giữ lại cho mình tầng thứ nhất,
nhưng thực ra ông cứ quanh quẩn suốt ngày trong phòng làm việc và chỉ ló
mặt sang phòng ăn hay phòng khách những lúc có khách hay có cặp vợ
chồng son ngồi đó. Đội vệ binh, người hầu được thu xếp ở trong các phòng
còn lại của tầng dưới.

Tối hôm nay, Lê-rô cảm thấy hết sức trơ trọi trong phòng làm việc của
mình.

Ông phải gọi dây nói cho Lem-ke. Hen-rích hẹn sẽ trở lại đây. May
quá, anh đã quay về đúng hẹn.

- Mọi việc đều xong xuôi rồi chứ? - Lê-rô hỏi.

- Việc hôm nay thì xong cả rồi đấy, bác ạ. Còn có thể ngủ lại đây nữa là
khác.

- Thế thì hay quá! - Lê-rô hớn hở - Bây giò chúng ta ăn bữa tối, uống
vài cốc rượu cho dễ ngủ.

- Ồ, cháu sẽ ngủ như chết cho mà xem!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.