NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 79

- Tại sao cơ quan Giét-ta-pô lại chú ý đến tập ảnh của tôi?

Nụ cười trên môi Hen-rích chợt biến mất. Gã nhìn tên thiếu tá, vừa lạnh
lùng vừa hằn học.

- Vì không phải tất cả đều ngờ nghệch và nhẹ dạ như ông tưởng đâu,
Thiếu tá ạ.

- Tôi chả hiểu ông nói gì! Hãy giải thích hộ như thế nghĩa là gì?-giọng
tên thiếu tá lạc hẳn đi vì tức giận - tôi không thể nhịn nhục trước những câu
nói của ông đâu. Những lời cạnh khoé của ông nghe như những lời sỉ nhục.
Trung úy chớ quên là tôi cấp bậc cao hơn ông và đã gần mười năm nay làm
công tác này.

- Thiếu tá ạ, ngôi thứ trên dưới ở chỗ này chả có nghĩa lý gì hết. Đừng
giả vò kêu nhục nữa. Hãy nói toạc ra rằng ông đã bán phim ảnh cho bọn Nga
với giá bao nhiêu, cái phim của tấm ảnh mà tôi đang cất trong túi áo đây
này?
Sun cứng lưỡi... Hắn tái nhợt đi, đến nỗi đôi mắt xám lờ đờ của hắn trở
thành gần như màu đen trên bộ mặt nhợt nhạt.

- Cái gì? Ông nói cái gì?-Mãi sau hắn mới thốt lên.

- Tôi xin nhắc lại: ông bán tấm ảnh, hay đúng hơn là mảnh phim ảnh
này cho bọn Nga được bao nhiêu tiền?

- Đồ tồi - Sun nhảy phắt dậy. Hắn chạy tói đầu giường, giật phăng chiếc
thắt lưng có đeo khẩu súng lục.

- Bình tĩnh! - Hen-rích cảnh cáo hắn bằng giọng nói vẫn ôn tồn như
thường -Thiếu tá nên nhớ là tôi bắn giỏi hơn ông. Trong lúc ông loay hoay
rút súng tôi đã kịp vẩy cho ông bao nhiêu phát đạn mà tôi đã lắp vào khẩu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.